Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 415 : Giết gà dọa khỉ

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Liên Thủ Tín là người biết cách dùng lò lửa nướng khoai lang nhất,

canh lửa cũng tốt nhất, Trương thị cũng không biết cách nướng tốt hơn.



“Lát nữa cha sẽ xuống hầm chọn khoai lang, sẽ nướng cho các con mỗi

đứa một củ.” Liên Thủ Tín lập tức cao hứng nói. Cả ngày hôm nay Tiểu

Thất đều không quan tâm hắn, vừa vặn nhân cơ hội này dỗ dành cho tiểu

Thất vui vẻ trở lại. Lúc này, đừng nói là muốn nướng khoai lang, dù có

muốn ánh trăng trên trời, đoán chừng Liên Thủ Tín cũng sẽ trèo lên

thang, thử đi hái xuống.



Lúc Liên Mạn Nhi về đến nhà, Lý thị đang khích lệ Trương thị.



“… cảm thấy được thì dừng đi. Ta nhìn người phải nhìn điểm tốt. Cha

của Chi Nhi có điểm tốt, đó là trung thực, phúc hậu. Đêm qua các con

giận dỗi, hắn biết có mẹ ở đây, hắn cũng không dám lớn tiếng. Chuyện này nếu đổi thành người khó chơi thì thành lớn tiếng rồi, giày vò nhau mẹ cũng phải quản. Mẹ cũng phải xen vào, con là con gái ruột của mẹ, mẹ

phải dạy dỗ con một chút.”



“Con với bọn nhỏ đều không để ý hắn, con thấy hắn đã bị hoảng hốt. Đó là vì trong nội tâm hắn có các con. Hắn có thể hạ thấp mình, nhận lỗi với con, dỗ dành hài tử, rất khó có được. Đổi lại là người khác, chính

hắn có làm sai, nhưng vì mặt mũi, hắn cũng sẽ không nhận lỗi đâu…”



Lý thị một lòng vì khuê nữ và con rể tốt, vì sự hòa thuận của một nhà Trương thị. Những lời Lý thị nói đều là lời tốt với Liên Thủ Tín, áp

đảo khuê nữ của mình. Nếu đổi lại là Chu thị, tuyệt đối sẽ không giống

như Lý thị. Chu thị nhất định sẽ lửa cháy đổ thêm dầu, thêm mắm thêm

muối nói xấu Trương thị, lại còn sẽ nói Liên Thủ Tín với Trương thị

phân ra, quan hệ càng kém thì Chu thị mới càng vui vẻ hơn.



Cho nên nhà Trương Thanh Sơn, cũng hai đứa con trai, hai người con

dâu. Cháu trai cháu gái phía dưới một đống lớn, nhưng một nhà thật sự

hòa thuận. Mà Liên gia ba ngày một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn.

Dường như không cãi nhau là không sống nổi vậy.



Người với người chênh lệch nhau lớn như vậy.



“Mẹ. Bà ngoại.” Liên Mạn Nhi đi vào trong phòng, đem chuyện vừa rồi hướng Trương thị cùng Lý thị nói lại một lần. “Lát nữa, cha con khẳng

định đến đây nhận lỗi với mẹ.”



Trương thị trong miệng hừ một tiếng nhưng trên mặt không khỏi hiện ý cười.



“Mẹ, trong lòng mẹ tha thứ cha rồi nhưng trên mặt cũng đừng lộ ra.”

Liên Mạn Nhi chặn lại nói, lại hướng Lý thị giải thích. “Bà ngoại, con không phải không muốn cha mẹ hòa hảo. Con là nghĩ thừa cơ hội này, để
hai mươi miệng ăn, chi phí ăn mặc, không giống với lúc còn ở nhà, một

hột cơm, một mảnh lá rau đều phải dùng tiền. Bổng lộc của đại lão gia

cũng là không đến đâu. Lúc đi Hoa Nhi còn cho ít tiền. Hiện trong nhà

đều là lão thái thái đương gia. Lão thái thái… tính toán chi li. Tứ thúc với tứ thẩm cũng đã sống cùng một chỗ nên biết, trong tay chúng ta một

đồng tiền cũng không có. Lộ phí một chuyến đến đây là tương đối rồi…”



Liên Mạn Nhi ở bên cạnh nghe rõ, ý tứ trong lời của Tưởng thị là nói

cái lễ vật này là do Chu thị làm chủ, nàng, hoặc Cổ thị đều không có

quyền quản. Chính các nàng muốn tăng thêm vài thứ thì trong tay cũng

không có tiền.



“Lão thái thái nói, người trong nhà, đây chỉ là bề ngoài, mấu chốt là tâm ý trong lòng là được.” Tưởng thị truyền đạt lại lời Chu thị.



Bởi vì mang Chu thị ra, Tưởng thị lại có thái độ như vậy, Trương thị cũng không nói gì.



“Đại tẩu, hộ nông dân chúng ta lui tới, chẳng cần những vật này, có

cái gì xuất ra cái đấy, gì mà cần xoay tiền hay không.” Liên Mạn Nhi ở

bên cạnh liền cười.



Đưa tới những vật này, nàng một chút cũng không tức giận. Về sau, bên kia khó tránh khỏi cũng có chuyện, đến lúc đó liền theo tiêu chuẩn này

mà chuẩn bị lễ, bớt lo bớt việc.



Ngày đó Liên Kế Tổ với Tưởng thị ăn cỗ xong cũng không trở về Hà Gian phủ, mà ở đây. Bọn hắn còn muốn thu tô để mang về.



“Lão gia tử nói, ăn bột mì không nổi nữa, muốn mua gạo kê cái gì đấy ở chợ cũng không thích hợp lắm. Trong nhà thu tô, bán đi cũng phí mất hai phần tiền… . Ý định đem tô thu được, mướn chiếc xe chở về, vừa vặn có

lương thực cho cả nhà, có thể tiết kiệm một số chi tiêu rất lớn.” Liên Kế Tổ với Tưởng thị nói như vậy.



Liên Thủ Tín với Trương thị cũng không lưu Kế Tổ cùng Tưởng thị ở nhà mới, chuyện thu tô bọn hắn cũng không chủ động hỏi đến. Hai ngày này,

bởi vì chuyện của Liên Lan Nhi làm hai vợ chồng giận dỗi, vội vàng lo

lắng chuyện trong nhà, căn bản không quan tâm cái khác.



Hiện tại Liên Diệp Nhi chạy tới đưa tin, mọi người mới đem chuyện này nghĩ tới.



“Diệp Nhi, bọn hắn đến có chuyện gì?” Liên Mạn Nhi liền hỏi.



“Còn có thể có chuyện gì, là chuyện thu tô chứ sao… . Kế Tổ ca bị làm tức.” Liên Diệp Nhi lên tiếng.



Quả nhiên, chỉ trong chốc lát, Liên Kế Tổ thở phì phì đến.