Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 423 : Bánh bao tán gẫu

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Edit: Rina

Liên Mạn Nhi đi đến cửa đại môn, đột nhiên ngừng lại.



“Mẹ, tam bá mẫu, mọi người về nấu cơm trước đi. Con về cửa hàng nhìn

xem.” Liên Mạn Nhi nói. Tuy rằng nàng tin tưởng Liên Thủ Tín sẽ không

đáp ứng yêu cầu của Liên Lan Nhi, nhưng mà nàng vẫn là muốn trở về chính tai nghe một chút, như thế mới có thể yên tâm.”Ca và Tiểu Thất hẳn là

sắp tan học, con lại đi đón hai người bọn họ, bảo hai người bọn họ nhanh về nhà ăn cơm.”



“Đi đi.” Trương thị cũng không ngăn Liên Mạn Nhi. Nàng biết khuê nữ

này tuổi tuy nhỏ, nhưng rất có chủ kiến, hơn nữa càng ngày càng thông

minh, có nàng đi qua đó, sẽ không sợ Liên Thủ Tín ăn mệt của Liên Lan

Nhi.



“Mẹ, tứ thẩm, con cũng theo Mạn Nhi tỷ.” Liên Diệp Nhi nói.



“Đều đi thôi, đừng ham chơi, sớm một chút trở về ăn cơm.” Trương thị và Triệu thị liền đều nói.



Liên Mạn Nhi cùng Liên Diệp Nhi liền đi về phía cửa hàng. Các nàng từ cửa sau vào gian ngoài, rồi đứng lại.



Hai đứa bé trao đổi ánh mắt một cái, quyết định không vào nhà, mà ở bên ngoài nghe lén.



Trong phòng, sau một trận xấu hổ trầm mặc, Liên Lan Nhi không thể không lại mở miệng.



“Lão Tứ, cha gởi thư cho ta.” Liên Thủ Tín không chịu đề cập chuyện

đính hôn, Liên Lan Nhi chỉ phải dứt bỏ mặt mũi, chủ động nhắc tới.”Lần

trước ta đến chỗ đệ, nhìn thấy đứa nhỏ Ngũ Lang kia đặc biệt tốt. Ta

thật tình yêu thích đứa nhỏ này , cho nên lúc viết thư cho cha, ta liền

nói ra một câu.”



“Cha viết một phong thơ cho ta, nói là muốn đem Ngân Tỏa cho Ngũ Lang làm vợ, cũng đã nói với đệ rồi, bảo ta chuẩn bị.”



Liên Lan Nhi nói xong, liền nhìn Liên Thủ Tín chờ mong.



Liên Thủ Tín lúc này, trong lòng vừa không kiên nhẫn vừa bất đắc dĩ.

Từ trước cho tới nay, Liên Lan Nhi ở trong ấn tượng của hắn, là đại tỷ

vô cùng khôn khéo. Ở phương diện xử thế làm người, Liên Lan Nhi lại là

người thông minh. Nói chuyện và làm việc cho tới bây giờ đều vừa đúng.



Nhưng là lần này Liên Lan Nhi là làm sao vậy. Ý tứ của hắn cùng

Trương thị còn chưa đủ rõ ràng sao, Liên Lan Nhi như thế nào lại nói

chuyện này trắng ra như thế ?



“Lão Tứ a, ” không đợi Liên Thủ Tín nói chuyện. Liên Lan Nhi lại mở

miệng nói, “Lần trước ta nói với đệ chuyện Kim Tỏa cùng Mạn Nhi, đệ

không đáp ứng, trong lòng Đại tỷ ta… Ai, ta và tỷ phu đệ là vì cái gì,


“Có thịt kho tàu ăn?” Ngũ Lang cùng Tiểu Thất từ bên ngoài chạy tiến vào.



“Vừa rồi trong xe ngựa kia là ai a?” Ngũ Lang liền hỏi một câu. Bọn

họ từ trên quan đạo lại đây, vừa vặn thấy xe ngựa Liên Lan Nhi chạy tới. Đương nhiên, xe ngựa có che mành, bọn họ cũng không biết người ở bên

trong là Liên Lan Nhi, chỉ đoán xe này là vừa từ cửa hàng rời đi.



“Là cô cả.” Liên Mạn Nhi nói.



Mấy người cùng nhau đi về phía nhà, dọc theo đường đi, Liên Mạn Nhi

liền cùng Ngũ Lang và Tiểu Thất nói lại lời Liên Thủ Tín vừa rồi cùng

nói Liên Lan Nhi.



Về đến nhà, Liên Mạn Nhi nhịn không được lại nói cùng mấy người Trương thị một lần.



Mọi người vừa tức giận, vừa vui mừng.



Tức giận là Liên Lan Nhi dám bức hôn, cao hứng là lần này Liên Thủ

Tín không làm cho các nàng thất vọng, đuổi Liên Lan Nhi trở về.



“… Nàng đi rồi, khẳng định viết thư cho ông bà nội cáo trạng, còn không biết sẽ nói thế nào.” Trương thị nói.



“Thư này của ta không phải còn chưa đưa đi sao, viết thêm vài nét

bút, liền nói lại chuyện hôm nay. Còn nói cha không đồng ý hôn sự, chính là không nhận ông bà nội. Y theo như vậy mà nói, Ngân Tỏa kia còn đặc

biệt quý giá, có thể ngồi ngang hàng cùng ông bà nội, chúng ta không có

tổ tông lớn như vậy, cung phụng không nổi nàng.” Liên Mạn Nhi nói.



Mọi người vốn tức giận, bị Liên Mạn Nhi vừa nói như vậy, lại đều nở nụ cười.



“Ca, ca nói trong thư, chúng ta không đáp ứng hôn sự, đại cô sẽ cùng

ta đoạn đạo. Để cho nội để ý chuyện này.” Liên Mạn Nhi lại nói.



“Ta là có để ý, nhưng ông bà nội con bên kia nghĩ như thế nào, chúng

ta không biết được. Bà nội con khẳng định là trách ta.” Trương thị có

một chút sầu lo nói.



“Mẹ, cái này có gì phải lo lắng. Bà cũng không phải là ông trời. Ta

để ý làm gì, dù thế nào cũng không sợ. Ta giải thích là vì ta biết hiếu

đạo. Bà nghe hay không ,… trước kia ta cũng gặp không ít lần. Mẹ nhìn

xem chúng ta hiện tại sống kém hơn ai, ai lại nói ta không tốt chứ?”

Liên Mạn Nhi nói.



“Phải, không để ý nữa.” Trương thị nhất thời thoải mái hơn.