Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 464 : Chất vấn

Ngày đăng: 16:52 18/04/20


Liên Mạn Nhi nói muốn viết thư đi Thái Thương, mọi người đều gật đầu

đồng ý, lập tức để bàn lên trên kháng, chuẩn bị tốt giấy và bút mực.

Liên Thủ Tín cùng Trương thị ngồi ở bên kháng, Liên Mạn Nhi, Liên Chi

Nhi, Ngũ Lang cùng Tiểu Thất còn lại là ngồi vây quanh ở cái bàn, để Ngũ Lang chấp bút đến viết thư.



Phong thư này, như khẩu khí trước đây Ngũ Lang viết, mở đầu là hơi hàn huyên, rồi đi thẳng vào chính đề.



“… Đường huynh Kế Tổ đem tổ mẫu đuổi về, vì tránh đi chúng ta, nhưng

lại đi đường vòng. Tiện đà đem tổ mẫu một mình một người bỏ ở nhà cũ,

vẫn như trước đi đường nhỏ tính chạy vội về Thái Thương. Ít nhiều nhờ bà con làng xóm, chúng ta mới biết được tin tức, tránh cho tổ mẫu một

người ở nhà cũ đông lạnh đói mà chết.”



Đem sự tình đơn giản nói một phen, kế tiếp chính là chất vấn người một phòng Liên Thủ Nhân, Cổ thị ,Liên Thủ Nghĩa, Hà thị.



Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa hai phòng ở Thái Thương an hưởng phú

quý, anh em bọn họ, lại đưa mẹ ruột Chu thị một mình về quê ở nhà cũ,

cái này là hiếu đạo của bọn họ?



“… Lương tâm ở đâu? Nhân nghĩa ở đâu? Hiếu đạo ở đâu?”



“… Tổ mẫu bò sát tới cửa, ngửa mặt lên trời kêu gọi ông trời đánh sét xuống, lại kêu gọi bà con làng xóm đến nhìn, cửa nhà cũ tụ tập đủ

người, giống như phố xá sầm uất. Nghe nguyên nhân tổ mẫu rời khỏi Thái

Thương về nhà cũ, nghe đều thổn thức, nhóm tôn nhi chỉ có yên lặng.”



“Nay tên Liên gia đã muốn lan xa, mọi người đều biết, tôn nhi mặc dù sớm phân môn, cũng không khỏi hổ thẹn.”



“… Đã lưu lại đường huynh Kế Tổ phụng dưỡng tổ mẫu, chuyện còn lại yên lặng nghe tổ phụ xử lý.”



“Đường huynh Kế Tổ qua cửa mà không vào, phụ thân, mẫu thân thương

tâm rất nhiều. Rốt cục cũng có điều hiểu rõ. Nay Đại bá phụ làm quan,

trong nhà tranh nhau đưa bái thiếp, người người tụ tập, mà phụ thân, mẫu thân vẫn là tiểu dân kiếm ăn ở ruộng đồng như trước, tuân thủ nghiêm

ngặt hương phong cổ sơ. Nhà hai vị bá phụ cùng nhà tôn nhi nay thân phận đã là khác nhau một trời một vực. Làm việc, gia phong cũng không hợp

nhau, phụ thân, mẫu thân cùng tôn nhi cũng không dám trèo cao. Nay người ngoài đàm luận Thái Thương Liên gia, cùng cổng chào Liên gia có khác.

Chính là nói phân biệt rõ ràng, vì tổ phụ hi vọng, vì bá phụ hi vọng.”



Ở cuối thư, mấy đứa nhỏ lại cố ý bỏ thêm một câu. “Vì hậu sự tổ phụ, sau thư nhóm con cháu viết lại những lời dạy bảo của tổ phụ, tạo điều

kiện để Đại bá, Nhị bá, Đại bá mẫu Nhị bá mẫu cùng với chư vị đường

huynh mỗi ngày tụng niệm, đừng quên lời tổ phụ dạy, điều làm người cơ

bản.”



Ngũ Lang cùng Tiểu Thất thật sự đem chút lời Liên Lão gia tử gởi trong thư dạy Liên Thủ Tín, viết vào sau thư.


“Cũng là để ý cái này.” Trương thị nói, “Vừa rồi Tam bá mẫi của con đến, nói là bà nội con ôm Tam bá con khóc.”



“Ah…” Liên Mạn Nhi kéo dài thanh âm, nhìn Liên Thủ Tín.



Trương thị, Liên Chi Nhi, Ngũ Lang cùng Tiểu Thất cũng đều nhìn Liên Thủ Tín.



“Đều nhìn ta làm gì?” Liên Thủ Tín bị nhìn có chút sợ hãi, “Được rồi, ta đã biết.”



Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Liên Thủ Tín cũng hiểu được ý tứ thê nhi.



“Ta biết nên làm thế nào ? Ta không thể trêu chọc vào, ta sẽ lẫn đi mất…. nhưng mà, mặc kệ thế nào, thì đó là người già, đến thời điểm gì, ăn uống gì…”



“Cái này còn cần chàng nói.” Trương thị liền giận liếc mắt nhìn Liên Thủ Tín một cái.



Nghe Liên Thủ Tín nói như vậy, là sẽ không tái phạm ngốc trêu chọc

Chu thị đến nhà tác uy tác phúc, Trương thị cùng mấy đứa nhỏ đều là

trong lòng thoải mái.



Buổi sáng ngày hôm sau, Liên Mạn Nhi ăn điểm tâm, mặc đại áo rộng

thùng thình, cùng Liên Chi Nhi ngồi ở trên kháng một ngày, một người cầm trong tay cái khung thêu trúc, xâu kim màu tuyến, thêu khăn.



Liên Diệp Nhi từ bên ngoài đi đến.



“Mạn Nhi tỷ, tỷ theo muội đến cửa hàng đi thôi.” Liên Diệp Nhi nói

với Liên Mạn Nhi, “Cô cả đến đây, tìm Tứ thúc, nói bà nội phải về Thái

Thương.”



“Tứ thúc muội có đáp ứng không?” Liên Mạn Nhi dừng châm tuyến lại, hỏi.



“Tứ thúc không đáp ứng. Chẳng qua, muội thấy tứ thúc nói không lại Cô cả.” Liên Diệp Nhi nói.



“Tỷ, tỷ ở nhà, muội đến cửa hàng đi xem một chút.”



Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ, liền mang hài xuống kháng.



Một bên đi đến cửa hàng, một bên Liên Diệp Nhi nói chuyện cùng Liên Mạn Nhi.



“… Cha muội nói không chuyển. Hôm nay buổi sáng, bà nội liền kêu cha

muội đi qua nhóm lửa cho bà, cha muội đi đốt lửa cho bà, bà vừa muốn cha muội nấu cơm cho bà, cha muội phải đi làm, thì bảo mẹ muội làm…