Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 522 : Ngọn Nguồn
Ngày đăng: 16:53 18/04/20
Ngũ lang hỏi Liên lão gia tử chuyện tình bên Thái Thương đã chấm dứt
hay chưa, kết quả ra sao. Nhưng mà Liên lão gia còn chưa nói kết quả thì Chu thị đã khóc lóc gào thét rồi.
“Cha, mẹ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Liên Thủ Tín liền hỏi “
Cái này có liên quan tới Tú Nhi sao?….. Là đại bá bọn họ gây chuyện liên lụy tới Tú Nhi?”
Liên lão gia tử than thở.
“Tú Nhi ơi, đứa con gái ngốc nghếch của mẹ, nội tâm con quá thành
thực mà.” Chu thị tiếp tục khóc nói, “ Cũng đều trách ta, cái lão già
không chết ta đây đã ép con, Tú Nhi của mẹ ơi. Vì đám lòng lang dạ sói
kia làm hại con gái tốt của ta…. Của ta… trời ơi…”
“…….. Chẳng ai ngờ rằng chuyện……” Liên lão gia tử thở dài nói.
Cùng với tiếng kêu khóc của Chu thị, Liên lão gia tử vừa thở dài vừa
ngắn gọn thuật lại, Liên Mạn Nhi rốt cục cũng đại khái biết rõ ràng chân tướng sự việc.
Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa ở Thái Thương, bởi vì có quyền lực
trong tay thì bắt đầu làm mưa làm gió, kết quả chuyện vỡ lở, người một
nhà từ Liên lão gia tử cùng Chu thị cho tới Đại Nữu Nữu cùng Nhị Nữu
Nữu, một người cũng không sót bị nhốt vào trong đại lao, bị chặt đứt
liên lạc với bên ngoài, chỉ còn nước chờ tri phủ đại nhân mới tới thẩm
vấn cùng xử trí.
Có một câu rằng dậu đổ bìm leo, những kẻ lúc trước khen tặng, nịnh
nọt bọn họ giờ đây đảo mắt một cái liền trở mặt rối rít hướng tới quan
phủ làm chứng chống lại Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa. Ngày Liên Thủ
Nhân và Liên Thủ Nghĩa ra tòa bị hành hình, Liên Kế Tổ và Nhị lang hai
người đàn ông trưởng thành không có may mắn được thoát khổ, cuối cùng
Liên Tứ lang cũng bị lôi tới đại đường mà đánh trượng.
Mắt thấy Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa chỉ còn lại nửa cái mạng,
Liên Kế Tổ, Nhị lang cùng Tứ lang thân thể dường như cũng muốn phế bỏ,
tội danh rơi xuống người Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa càng ngày càng
nhiều, một đại gia đình hiện nay có thể nói là ngày ngày hoảng sợ đến
không chịu nổi nhưng lại vô kế khả thi.
Liên Thủ Nhân là được Tống gia mua cho chức quan, ở Thái Thương không có bối cảnh nào khác, ngọn núi có thể dựa vào chỉ duy nhất là Trịnh gia – Trịnh Tam lão gia.
Bọn họ ở trong nhà lao không thể đưa thư ra nhưng người bên ngoài có thể vào thăm bọn họ.
Liên Tú Nhi và Trịnh Tam lão gia cùng tới thăm tù.
phong thủy của Trịnh gia.
Cuối cùng, Liên Tú Nhi được cứu một mạng này, nhưng từ nay về sau sẽ ở tại một am ni cô trong hậu viện Trịnh gia, chỉ cần nàng còn sống thì
phải vì Trịnh Tam lão gia mà thủ tiết. Tự nuôi sống mình, cả đời cũng
không được bước ra khỏi am nửa bước.
Liên Tú Nhi cũng tự mình đáp ứng, cho dù lúc này, nàng không đồng ý cũng không được.
Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa sợ Trịnh gia trả thù lại đem bọn họ
nhốt vào nhà lao, nên thừa dịp Trịnh gia làm tang sự bận rộn mà bỏ trốn.
Trong quá trình này đã thất lạc hai người là Triệu Tú Nga cùng Anh Tử.
Về phần hai người kia thế nào mà lại thất lạc thì không ai biết.
Cứ như vậy, người một nhà đem tất cả đồ vật trên người gom lại một
chỗ mới miễn cưỡng mướn được một chiếc che, chật vật không chịu nổi mà
chạy về Tam Thập Lý Doanh Tử.
Thì ra là như vậy, sau khi hiểu ngọn nguồn câu chuyện, Liên Mạn Nhi
càng hiểu tại sao Liên lão gia tử vừa về đến Tam Thập Lý Doanh Tử đã
nghĩ đến nhà nàng trước tiên, còn liều chết nhất định phải mang Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa cùng đám người còn lại tới quỳ lạy cổng chào ngự
tứ.
“ Nhà lão Trịnh lòng dạ thật độc ác.” Chu thị kêu khóc như vậy hồi
lâu, giọng nói một chút cũng không bị khàn, “ Bọn họ là sợ giết Tú Nhi
ngay lập tức sẽ không thể giải hận nên muốn dằn vặt Tú Nhi. Tú Nhi của
ta. Lão Tứ, lão Đại, lão Nhị kia là lũ đầu trâu mặt ngựa ta không thể
trông cậy vào bọn họ được. Liên Tú Nhi của ta, đứa trẻ thành thực này đã phải chịu thiệt thòi rồi. Lão Tứ, sao con có thể trơ mắt nhìn muội tử
của mình phải chịu tội. Con tìm cách cứu Tú Nhi đi.”
“ Lão Tứ, con có cổng chào ngự tứ, con có vàng, Ngũ lang còn không
phải là đậu tú tài ư, nhà chúng ta chỉ có mình con là có thể cứu Tú
Nhi.” Chu Thị ngẩng đầu, đôi mắt ngấn nước cùng cố chấp nhìn Liên Thủ
Tín và Ngũ lang.
“ Chỉ cần có thể cứu Liên Tú Nhi, ta kiếp sau có làm trâu làm ngựa cho các con ta cũng cam lòng. Tú Nhi của mẹ ơi, mẹ chết mất.”
“Ta dập đầu trước các người, lão Tứ, Ngũ lang, ta lạy các người, van
xin các người cứu Tú Nhi.” Chu thị dường như bị điên rồi, quỳ xuống đất
hướng Liên Thủ Tín cùng Ngũ lang mà dập đầu bình bịch.