Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 524 : Tâm tư
Ngày đăng: 16:53 18/04/20
Làm ầm ĩ một hồi như vậy cũng đã gần tới buổi trưa, Tiểu Thất đã đi học về.
“Ông, bà nội.” Tiểu Thất rất quy củ hành lễ với Liên lão gia tử, Chu thị.
Tiểu Thất là bảo bối của cả nhà, hắn về khiến cho không khí trong nhà thay đổi hẳn.
Chu thị khóe miệng co quắp, miễn cưỡng cười một cái nhưng thất bại.
Không có biện pháp, lúc trước ở nhà Chu thị mặc dù không tính là khắt
khe với tiểu Thất nhưng cũng không thân cận. Liên lão gia tử thấy tiểu
Thất, chòm râu liền run rẩy, gọi tiểu Thất tới bên mình.
“Mau, cho ông xem một chút, tiểu Thất nhà ta đã cao lớn lên nhiều rồi.”
Tiểu Thất mắt to xoay tròn lén liếc nhìn cha mẹ, ca, tỷ bên kia một
cái mới cười hì hì tiến lên để cho Liên lão gia tử xờ xoạng trên đầu
hắn.
“Ông, bà nội, hai người đã trở lại. Cháu nhớ ông bà lắm. Ông bà trở
lại sẽ đi nữa sao? Ông bà ở nhà cháu đi, cháu nuôi hai người.” Tiểu Thất nũng nịu.
Liên lão gia tử bị tiểu tôn tử dụ dỗ, vành mắt cũng đỏ lên. Tiểu Thất đứa nhỏ này mồm miệng lanh lợi. Nhưng hài tử nhỏ như vậy mà có thể nói
ra được những lời đó, chứng tỏ Liên Thủ Tín, Trương thị dạy dỗ con cái
rất gia giáo, đối với hai người trưởng bối là ông và Chu thị rất lễ
phép. Xem lại ông và Chu thị, đối đãi như thế nào với Liên Thủ Tín,
Trương thị cùng tôn tử nhà này, Liên lão gia tử không khỏi xấu hổ trong
lòng.
Chu Thị cũng không khỏi nhìn tiểu Thất một cái mới buông thõng mắt xuống.
Tiểu Thất đứng trước mặt Liên lão gia tử một lúc mới hướng tới Liên
Thủ Tín, Trương Thị, Liên Chi Nhi, Ngũ lang, Liên Mạn Nhi hành lễ, cuối
cùng ngồi xuống cạnh Liên Mạn Nhi.
“ Ngay cả Tiểu Thất cũng đã lớn rồi, đứa nhỏ này có quy tắc, lại hiếu thuận, về sau nhất định có phúc lớn. Các con dạy dỗ tiểu Thất tốt lắm,
rất tốt.”Liên lão gia tử thấy thế liền nói.
Liên Mạn Nhi liếc tiểu Thất một cái, vừa nắm trộm bàn tay mập mạp của tiểu Thất. Thầm nghĩ, tiểu tử này là quỷ linh tinh, mở miệng không khác gì bôi mật bất kể già trẻ nam nữ, không ai mà không thích nó.
Liếc mắt nhìn tiểu Thất, Liên Man Nhi không khỏi nhìn sang Liên lão
gia tử. Chỉ khen tiểu Thất quy củ, hiếu thuận, vì vậy sau này sẽ có đại
phúc. Liên lão gia tử vẫn khôn khéo như trước, không hổ là quản lý cả
nhà. Chẳng qua, hướng về tiểu Thất như vậy, không biết ông nửa đêm tỉnh
họ có nói gì ta cũng sẽ không để ý.”
Liên Thủ Tín nói xong liền đi ra cửa tới đại sảnh.
Trương thị do dự một chút cũng đi ra ngoài, khóe mắt thấy mấy cái đầu đen nhánh nho nhỏ đang lấp ló đằng sau tấm rèm.
Mấy đứa nhỏ mới vừa rồi nghe lén Liên Thủ Tín cùng Trương thị nói
chuyện , giờ lại bị Trương thị phát hiện đành phải đi ra ngoài.
“ Cha con có thể làm được không?”
“Chúng ta đi xem một chút.”
Trương thị cùng mấy hài tử đi từ trong thư phòng ra ngoài, bọn họ còn chưa ra đến đại sảnh đã thấy Liên Thủ Tín mặt đỏ bừng, nghiêm túc đi từ trước đại sảnh ra.
“Chàng đã nói tất cả?” Trương thị hỏi Liên Thủ Tín.
“Ta đã nói tất cả.” Liên Thủ Tín gật đầu.
“Nhanh như vậy?” Trương thị lại hỏi.
“……. Ta nói một lèo xong, ta, ta liền đi ra.” Liên Thủ Tín nói.
…………………………………
Nhìn vẻ mặt lặng lẽ của mọi người, Liên Thủ Tín có cảm giác thất bại.
“Cha, người quá thông minh, nên làm như vậy.” Liên Mạn Nhi vội vàng
cười nói. Trông cậy vào việc Liên Thủ Tín giảng giải với Chu Thị cùng
Liên lão gia tử mà thắng được là không thực tế. Liên Thủ Tín chính là
một người đàng hoàng, không giỏi nói năng, chỉ cần nói những điều nín
nhịn trong lòng, nói ra những điều trọng yếu, còn lại cứ để cho Liên lão gia tử cùng Chu thị tự mình suy ngẫm đi.
“Cha, cha nên làm như vậy.” Ngũ lang cũng cười nói. Bất kể thế nào,
đây đối với Liên Thủ Tín, đối với cái nhà này mà nói, lại là một khởi
đầu rất tốt.
Thức ăn đã làm xong, đang bày biện ở đại sảnh, lấy quy củ cũ của Liên gia, chỉ có Liên Thủ Tín cùng Ngũ lang, tiểu Thất được ngồi bàn trên ăn cơm.
“Lên bàn cùng nhau ăn cơm đi.” Liên lão gia tử cười nói “ Vợ lão Tứ, Chi Nhi, Mạn Nhi cũng cùng nhau ăn đi."