Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 537 : Bách hóa Liên kí
Ngày đăng: 16:53 18/04/20
Edit: Midori
Beta: Tiểu Tuyền
Cửa hàng mặt tiền cùng nhà cửa đã mua lại rồi, Liên Mạn Nhi để cho
Tiểu Hỉ đi dọn dẹp phòng, rồi lại đưa tiền cho Tiểu Phúc, để cho hắn đi
xem các nơi có đồ gì cần mua ngay thì lập tức đi mua. Các nàng từ Tam
Thập Lý Doanh Tử mang theo hành lý tới, cũng đã dự định sẽ ở lại huyện
thành mấy ngày.
An bài thỏa đáng rồi, Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang, Tiểu Thất cùng Liên
thủ Tín đi đến phía trước mặt tiền của cửa hàng, để thương lượng nên bố
trí như thế nào.
Mặt tiền cửa hàng nhà này, ngay thời điểm từ lúc ở trong nhà Liên Mạn Nhi các nàng đã thương lượng xong, chủ yếu chính là dùng để mở rộng,
bán ra mặt hàng điền trang nhà mình sản xuất.
” Trong đất nhà chúng ta trồng lương thực, sau này nhất là lúa mì vụ
xuân, lúa mì vụ đông, chúng ta cũng có thể xay bột, có thể chia thành
mấy loại…, bán ở đây.” Liên Mạn Nhi chỉ vào một quầy trong cửa hàng nói, “Còn có rượu nho, hạt sen, củ ấu, ngó sen, những thứ này cũng phải đặt
lên trên quầy, đúng rồi, nơi này còn phải để thêm mấy thùng gỗ lớn chứa
cá, tôm, cua … ở trong ao nhà chúng ta cũng để ở đây bán . . . . . .”
“Không chỉ nhà chúng ta , sau này lúa mì vụ xuân, lúa mì vụ đông của
mấy nhà trong thôn chúng ta, chúng ta cũng có thể mua lại và mang đến
đây bán.” Ngũ Lang liền nói.
Cửa hàng này, các nàng không chỉ muốn trở thành nơi tiêu thụ sản phẩm của điền trang nhà mình, mà còn muốn có thể tạo phúc cho người dân
trong thôn, thậm chí các thôn trang lân cận, những thôn trang khác trên
trấn Thanh Dương, cũng sẽ nhờ cửa hàng nhà nàng mà được lợi.
” Mặt tiền cửa hiệu lớn như vậy nếu chỉ là bán đồ nhà mình sản xuất
thôi, cha thấy vẫn còn thừa chỗ.” Liên Thủ Tín nhìn mọi nơi một chút rồi nói.
“Ngoại trừ bán đồ trên điền trang nhà chúng ta sản xuất ra, chúng ta
còn có thể tiếp tục bán những mặt hàng khác, giống như các tiệm tạp hóa
khác vậy.” Liên Mạn Nhi liền nói.
Ban nãy nàng đã tính toán tốt rồi. Lầu một chỉ kinh doanh đồ trên
điền trang nhà mình sản xuất, lại thêm đồ dùng thông thường như thuốc lá sợi, rượu, kẹo đường, trà, trái cây, điểm tâm các loại…, cũng chínhlà
mặt hàng nhập khẩu. Mà lầu hai, thì có thể kinh doanh vải vóc, các loại
chỉ thêu, chỉ màu, son phấn, đồ trang điểm các loại, cùng với những món
đồ tạp hóa thường dùng.
Thậm chí đám thợ mộc trong thôn, nói thí dụ như Liên Thủ Lễ chế tạo ra bàn ghế cũng có thể mang lên quầy bán.
“Tỷ, cửa hàng này của chúng ta, gọi là Tạp Hóa Liên Kí phải không?” Tiểu Thất hỏi Liên Mạn Nhi.
Buổi trưa, Tiểu Hỉ xuống bếp, người một nhà đơn giản ăn một bữa thức
ăn, người môi giới họ Lưu kia lại tới nữa . Lần này, hắn phải dẫn mấy
người họ đi xem một nhà có mặt tiền cửa hiệu khác.
Trừ kinh doanh cửa hàng do Điền Trang sản xuất của nhà mình, một nhà
Liên Mạn Nhi còn có ý định mở một cửa hàng nữa, mở một tửu lâu để làm
ăn, kinh doanh chủ yếu là bánh bao Liên Kí đã có danh tiếng.
Liên tiếp đi xem ba cửa hàng, cuối cùng Liên Mạn Nhi đã chọn một ngôi nhà trước phố tháp chín tầng.
Ngôi nhà trước phố tháp chín tầng nàynằm ở khu buôn bán phồn hoa nhất huyện thành Cẩm Dương, chung quanh cửa hàng san sát, hai nhà khách sạn
lớn nhất của huyện Cẩm Dương là ở trên đường trước phố tháp chín tầng
nơi này. Tháp chín tầng nằm ở phía nam, chỉ cách một con phố, chính là ở vào ngay giữa huyện nha của huyện thành. Mà phong cảnh nổi tiếng nhất
của huyện thành Cẩm Dương chính là tháp chín tầng, nó ở ngay đằng sau
phố tháp chín tầng.
Tháp chín tầng, là một ngọn Phật tháp, nghe nói mới được xây dựng hơn hai trăm năm, lúc trước được coi là dấu hiệu của huyện thành Cẩm dương. Mà sau khi triều đình lập quốc về sau, tháp chín tầng liền dùng để cung phụng anh linh các tướng sĩ vì nước hi sinh trong lúc dựng nước, ở
huyện thành Cẩm Dương trải qua mấy lần huyết chiến đã lập được công lao
hiển hách.
Nghe nói, ở tầng cao nhất của tháp chín tầng, là cung phụng bài vị
của một vị tướng quân Trần gia. Trầm gia này, tất nhiên là Trầm gia của
phủ thành kia.
Xung quanh tháp chín tầng tất cả đều trồng hoa và cây cảnh, bên trong còn có hòn non bộ với loại đá hiếm thấy, đình đài lầu các, bên dưới
tháp chín tầng thì có sông Cẩm Hà – con sông lớn nhất chảy qua huyện
thành Cẩm dương, hai bên bờ sông có đủ loại liễu rủ, mỗi ngày xuân về
hoa nở, du khách như dệt cửi.
Ở đây mà mở một cửa hàng bánh bao thì cũng không cần lo âu về buôn bán.
Mà muốn mua một cửa hàng như vậy , người muốn tranh đoạt tất nhiên cũng không thiếu.
Tòa tửu lâu này cùng có ba tầng, mở ra được năm gian , sau lầu còn có một tiểu viện. Trong lầu bàn ghế đều có đủ, có đến bảy tám phần là mới, chính là do thời điểm chủ nhân mới của quán rượu tiếp nhận tử lâu đã
đặt mua.
Cả tòa tửu lâu, cộng thêm bàn ghế bên trong và tiểu viện phía sau
cùng tất cả dụng cụ trong phòng bếp, ra giá là hai trăm bảy mươi lượng
bạc.
“Nếu là nhà khác thì không có giá này đâu vì chúng ta thiếu nhân tình của nhà Vương thái y. Chỉ cần các ngươi trả cái giá này, thì tửu lâu
này chính là của các ngươi.”