Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 566 : Xung đột
Ngày đăng: 16:54 18/04/20
Người một nhà đều nhìn Liên Thủ Tín.
Liên Thủ Tín nhìn người này một cái, lại nhìn người kia một cái, cuối cùng cắn răng nói:
“Ta cũng không có ý kiến khác, cứ như vậy đi.” Liên Thủ Tín thở dài. Hôm nay Liên Thủ Nghĩa quá đáng như thế, không hài lòng với bọn họ có thể trực tiếp nói cùng bọn họ, nhưng hắn lại nói bậy, giội nước bẩn lên nhà mẹ đẻ Trương thị. Ngoài ra, Liên Thủ Nghĩa còn nói xấu Trương thị.
Nhà mẹ đẻ Trương thị đối xử với nhà hắn như thế nào, trong lòng Liên Thủ Tín biết rõ. Những năm này, Trương thị đối xử với những người của Liên gia như thế nào, Trương thị bị ủy khuất ra sao, Trương thị coi trọng hiếu thuận đến cỡ nào, Liên Thủ Tín cũng biết.
Nếu bọn họ không biểu lộ thái độ, không chỉ làm tổn thương Trương thị mà còn làm tổn thương cả nhà mẹ đẻ của Trương thị. Sau này, nhà mẹ đẻ của Trương thị sao có thể qua lại với bọn họ nữa? Hơn nữa, dưới tình huống này mà Liên Thủ Nghĩa còn có thể đổi trắng thay đen như thế, nếu không cứng rắn với hắn, vậy Liên Thủ Nghĩa có thể thỏa thích nói bậy, sau này không biết hắn có thể nói ra dạng lời nói gì…, làm ra chuyện tình gì nữa.
Liên Thủ Tín cũng nói như vậy, cả nhà coi như nhất trí.
“Quyết định này của chúng ta, nên cho ông nội con biết.” Liên Mạn Nhi nghĩ một chút rồi nói, “Chúng ta làm vậy cũng là hết lòng rồi. Vừa rồi làm trò trước mặt mọi người, ông ngoại vì thể diện của chúng ta mà ép chuyện này xuống. Chúng ta cũng không cần gióng trống khua chiêng, cũng không thể chỉ mình chúng ta biết, chỉ cần cho ông nội con biết nữa là được.”
“Vậy…” Liên Thủ Tín đang muốn nói chuyện thì nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài.
“… Lão gia tử bên nhà cũ dẫn Nhị đương gia tới.” Tiểu Hỉ vào bẩm báo.
Liên lão gia tử dẫn Liên Thủ Nghĩa ơtí? Người một nhà nhìn nhau.
“Chắc là trở về suy nghĩ. Giờ tới tìm chúng ta để vãn hồi.” Liên Mạn Nhi suy đoán.
“Vậy ta có gặp không?”
“Gặp chứ sao không.” Liên Mạn Nhi nghĩ một lát rồi nói, “Đúng lúc bọn họ tới. Chúng ta không cần đi nhà cũ, trực tiếp nói rõ mọi thứ là được.”
“Cha, lát nữa ông nội con nói gì, cha cũng đừng mềm lòng. Không thể để chuyện này lặp đi lặp lại nữa.” Liên Mạn Nhi nói với Liên Thủ Tín.
“Ừ.” Liên Thủ Tín gật đầu đồng ý.
“Có gặp.” Liên Mạn Nhi gật đầu.
“Vậy tỷ có thấy cái mặt kia không?” Liên Diệp Nhi cười hỏi.
“Không phải đương nhiên nên bị thế sao?” Liên Mạn Nhi thấy Liên Diệp Nhi cười đến kỳ quái, liền hỏi nàng, “Diệp Nhi, muội có biết người nào đánh Nhị bá không?”
“Biết chứ, muội còn nhìn thấy nữa cơ.” Liên Diệp Nhi liền nói.
“Là ai thế? Kể cho tỷ nghe đi.” Liên Mạn Nhi bảo Liên Diệp Nhi lên giường gạch ngồi, cả nhà liền chờ Liên Diệp Nhi nói cho họ biết, ai đã đánh Liên Thủ Nghĩa.
“Là cậu cả và lão cậu.” Liên Diệp Nhi nói ra một câu kinh người.
Nhà mẹ đẻ của Triệu thị đã sớm không qua lại nữa, Liên Diệp Nhi xưng hô với nhà Trương Thanh Sơn giống Liên Mạn Nhi, cậu cả và lão cậu này của Liên Diệp Nhi đúng là chỉ hai huynh đệ Trương Khánh Niên.
“Đây là làm sao?” Trương thị vội hỏi Liên Diệp Nhi.
Liên Diệp Nhi ngồi trên giường, nhanh nhảu kể lại chuyện đã xảy ra.
Hóa ra nhà Trương Thanh Sơn rời khỏi nhà Liên Mạn Nhi cũng không quay về thôn Thiêu Oa luôn mà đi một vòng trên đường lớn, lại quay về nhà cũ Liên gia.
Xe của Trương gia dừng ở cửa nhà cũ. Lý thị và hai cháu trai, còn có Hồ thị ở lại trên xe, Trương Thanh Sơn dẫn theo hai dứa con trai, con dâu cả Trương Vương thị và cháu gái lớn Trương Thải Vân xuống xe.
Trương Thanh Sơn đi vào thượng phòng, trực tiếp tìm Liên lão gia tử nói chuyện.
“Lão ca ca, đệ đi được nửa đường thì quay lại, không càm ràm lải nhải với lão ca ca, trong lòng đệ rất khó chịu…”
Hai huynh đệ Trương Khánh Niên trực tiếp đi tìm Liên Thủ Nghĩa, vừa gặp đã đánh