Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 590 : Vạch trần vết sẹo

Ngày đăng: 16:54 18/04/20


Đám người Liên Mạn Nhi tới, lập tức thay đổi cục diện của nhà Liên gia.



“Trói chúng nó lại.” Ngũ lang phân phó Hàn Trung và đám đứa ở.



Hàn Trung liền mang theo người tiến lên phía trước, dưới sự giúp đỡ

của Xuân Trụ, đem đám người Triệu Tú Nga trói lại thật chặt, mặc dù chị

dâu Triệu Tú Nga kêu la rất lớn, nhưng cũng không tránh khỏi việc bị

trói lại.



Tinh thần người nhà cũ thoáng cái liền thay đổi. Đầu tiên là Liên Thủ Nghĩa, mới vừa rồi bị áp chế đến nỗi không dám động đậy, vẻ mặt ủ rũ,

lập tức mặt mày hớn hở, miệng hùng hùng hổ hổ, còn hung hăng nhấc chân

đá một tên ở đang bị trói hai cái.



Ở cửa thượng phòng, Liên lão gia tử thoáng giãn chân mày, Chu thị vịn ở khung cửa cũng không phát run lên nữa, mặt cũng khôi phục huyết sắc.



Những người khác ở nhà cũ, cho dù không có vẻ mặt đắc ý, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.



Triệu Tú Nga bên này thì ngược lại.



Ngũ lang sai trói người của Triệu Tú Nga, duy chỉ có mình Triệu Tú Nga là không bị trói.



Triệu Tú Nga ban đầu cũng kinh hoảng, nhưng sau đó liền trấn tĩnh

lại. Hôm nay Triệu Tú Nga mặc trang phục tương đối gọn gàng, một thân

quần áo hoa đỏ thẫm, lưng áo được buộc chặt, càng để lộ ra thân hình đầy đặn nóng bỏng của nàng. Trên đầu Triệu Tú Nga buộc một sợi chỉ bạc, cắm thêm một cây trâm, còn lại trên tai, trên tay hay cổ đều không mang đồ

trang sức. So với đêm hôm Liên Mạn Nhi nhìn thấy nàng thì bộ dạng khác

nhau rất lớn, thiếu rất nhiều trang sức hoa lệ, dường như không giống

tính tình của Triệu Tú Nga. Nhưng mà nhìn thấy chị dâu Triệu Tú Nga còn

giản tiện hơn, Liên Mạn Nhi đã hiểu. Triệu Tú Nga tới đây chính là đánh

nhau, hơn nữa cũng không có ý định ở ngoài cuộc, vì vậy mới cố ý ăn mặc

thế này. Nếu như trên người đeo quá nhiều trang sức nhỏ nhặt, lúc đánh

nhau bị người ta lợi dụng không nói, đến lúc đó thừa dịp hỗn loạn bị

người ta cướp đi, vậy thì tổn thất này có thể rất lớn. Vừa nhìn đã biết

Triệu Tú Nga và chị dâu nàng là “Cửu kinh sa tràng”, có chuẩn bị mà đến, đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm như vậy.



Liên Mạn Nhi không khỏi cẩn thận đánh giá Triệu Tú Nga mấy lần, đêm

hôm đó chỉ là nhìn thoáng qua nên không được rõ ràng. Hơn một năm không

gặp, Triệu Tú Nga có vẻ không thay đổi nhiều lắm, không biết có phải do

mặt hơi gầy hơn hay không mà xương gò má của nàng ta có vẻ cao hơn một

chút so với trước kia. Triệu Tú Nga vẫn có làn da trắng nõn. Hơn nữa
“Ai u, lão gia tử, ông bây giờ còn nghĩ cho nhi tử của ông à?” Triệu

Tú Nga cười lạnh với Liên lão gia tử “Ông cho rằng ai là người đem khuê

nữ của ông gả cho lão già sắp chết hả?”



“Chính đại nhi tử của ông cùng vợ hắn, mà con thứ hai của ông cũng

biết.Gì mà bị lừa sau đó mới biết được a, chỉ là lừa dối hai người già

các ông thôi.” Triệu Tú Nga tiếp tục cười lạnh nói, “Người ta là đem bán khuê nữ của ông, đổi lấy con dấu, ông biết không? Chuyện này trước kia

ta cũng không biết, khi đó người ta còn gạt ta kìa. Nếu không phải ta

vẫn đang ở cữ, chuyện này sợ rằng bọn họ còn làm không được đâu.”



“Dùng lương tâm mà nói, chuyện này, đứa con dâu thứ hai của ông cũng

không biết, vì người ta sợ bà ta miệng rộng, nói lộ ra. Còn Nhị lang,

Tam lang bọn hắn cũng không ai biết gì, ai bảo là bọn họ đần chứ, đâu có thông minh như đại tôn tử, vợ đại tôn tử của ông.” Nói xong câu cuối

cùng Triệu Tú Nga còn cố kéo dài âm thanh, đôi mắt liếc về phía Tưởng

thị.



“Ngươi ngậm máu phun người.” Tưởng thị đỏ mặt.



“Ta thiếu chút nữa thì quên mất, còn có một sự kiện.” Triệu Tú Nga

ngày càng đắc ý, ngửa đầu cười hai tiếng, một tay cầm khăn chỉ chỏ nói,

“Chính là chuyện lão gia tử ông và Bình tẩu suýt chút nữa … Ha hả sự

kiện kia…”



“Chuyện này, nếu ta không nói đoán chừng cả đời các người cũng không

thể biết được. Lão gia tử, hôm nay ta nói với ông vài lời công đạo,

chuyện đó là ông đã bị oan rồi.”



Triệu Tú Nga nói tới đây, hết lần này tới lần khác cố ý ngắt quãng.

Liên Thủ Nhân gấp đến độ vò đầu bứt tai, cũng không thèm để ý mình là

người đọc sách, muốn nhào đến phía trước bóp cổ Triệu Tú Nga, Cổ Thị thì sắc mặt xám như tro, ánh mắt dường như hận không thể ăn tươi nuốt sống

Triệu Tú Nga.



“Nghe ả ta nói hết, nghe ả ta nói hết.” Liên lão gia tử đi lên hai bước, giơ tay lên ngăn cản Liên Thủ Nhân.



“Bình tẩu là bị người ta mua chuộc đó.” Triệu Tú Nga phun ra một câu

kinh người, “Mà kẻ mua chuộc bà ta….xa tận chân trời, gần ngay trước

mắt.”