Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 636 : Nguồn gốc của tai họa
Ngày đăng: 16:55 18/04/20
Gần trưa, trong Niệm viên cảnh sắc tươi đẹp, gió thổi hiu hiu. Thế nhưng trong Thường Thanh viên mây đen mịt mù, cả viện tựa như bị một luồng khí lạnh bao phủ, trong viện những người hầu, nha đầu, bà tử và sai vặt, ai nấy đều nín thở im như thóc. Một vài người vội vàng đi tới đi lui nhưng không phát ra tiếng động, dường như sợ chỉ cần dưới chân phát ra tiếng một tí thôi, làm kinh động tới cái gì thì sẽ có tai họa xảy ra.
Đối với mọi người ở trong Thường Thanh viên mà nói, đây quả thực là tai bay vạ gió. Hai ngày nay, Lục gia của bọn họ khó có được những lúc tâm trạng tốt. Tâm trạng của chủ nhân tốt, hạ nhân bọn họ làm việc sẽ thoải mái hơn. Nhưng ai mà ngờ, Lục gia đi ra ngoài không đến một canh giờ, lúc trở về đã khác rồi.
Người hầu trong viện của Lục gia đều biết, Lục gia của bọn họ tính tình cũng không được tốt lắm. Nhưng mà như hôm nay tình hình nghiêm trọng như vậy, cũng rất ít thấy.
Lục gia nổi giận, e rằng không phải chỉ một vài người chịu khổ da thịt là chuyện có thể kết thúc. Vì vậy, người trong Thường Thanh viên nơm nớp lo sợ, sợ bản thân bị liên lụy vào. Đồng thời, trong lòng của bọn họ cũng âm thầm suy đoán.
Thải Tú bị Lục gia đem vào trong thẩm vấn, sẽ ra sao?
Đúng vậy, mặc dù có một số người còn không biết rõ chuyện nhưng mọi người đều biết một chút. Đó chính là, Thải Tú phạm vào kiêng kỵ, sai lầm rất lớn, mà chuyện này không phải chỉ một mình Thải Tú còn dính líu đến người khác nữa.
Thải Tú bị Lục gia đem vào phòng đích thân thẩm vấn, mà mấy người khác, không có tư cách được Lục gia thẩm vấn thì ở bên cạnh viện do thân tín của Lục gia thẩm vấn.
Dưới mái hiên phòng chính của Thường Thanh viên, hai bà tử lắng tai nghe động tĩnh bên trong, lại trao đổi ánh mắt lẫn nhau. Thải Tú là một trong số đại nha đầu hiếm hoi bên cạnh Lục gia, hơn nữa còn có dung mạo xinh đẹp hàng đầu. Bọn hạ nhân bên trong Trầm phủ, thường lén lút bàn tán, cho là Thải Tú sớm muộn gì cũng trở thành người trong phòng của Lục gia. Người trong phòng này, đương nhiên không phải chỉ là đại nha đầu hầu hạ đơn thuần, mà là chỉ nha đầu thông phòng của Lục gia.
Cũng chính vì lẽ đó mà trong Trầm phủ địa vị của Thải Tú có chút khác biệt, bình thường chủ tử nhìn thấy nàng ta, đều khách khí mấy phần, càng đừng nói đến hạ nhân trong phủ. Cho dù cùng là người hầu bên cạnh Lục gia, cũng có không ít người phải nhìn sắc mặt của Thải Tú, tìm cách nịnh nọt nàng ta.
Hôm nay Thải Tú phạm phải sai lầm, không biết Lục gia của bọn họ có thương hoa tiếc ngọc không.
Vì thân phận như vậy của Thải Tú mà mọi người trong Thường Thanh viên càng thêm chú ý động tĩnh trong phòng chính. Đối với bọn họ, Thải Tú là lên hay xuống, là một bước lên trời hay một chân xuống địa ngục, chính là vào ngày hôm nay.
Thải Tú chắc chắn mười phần, cái bẫy này sẽ hại chết Liên Mạn Nhi. Về phần huynh đệ của Liên Mạn Nhi, còn có Liên gia nàng không thèm để ý đến, nàng tin, mấy người đó trong mắt Trầm Lục không có nghĩa lý gì. Mà ảnh hưởng của cái bẫy này đối với nàng rất nhỏ,không đáng kể, có lẽ còn vì vậy mà giúp nàng có cơ hội bày tỏ tình ý của mình với Trầm Lục. Nếu là như vậy, Trầm Lục càng không thể, cũng không có nhẫn tâm trách cứ nàng.
Tuy là nàng sắp đặt kế hoạch có chút vội vàng, nhưng chuyện xảy ra gần như hoàn mỹ.
Nhưng kết quả cuối cùng đã vượt rất xa dự tính của nàng.
Liên Mạn Nhi bị ngăn ở thư phòng núi giả, nhưng một chút cũng không lo lắng, không chột dạ, sợ hãi, như là thư phòng ở núi giả giống như những thư phòng bình thường khác vậy.
Dù nghe được tự ý vào thư phòng sẽ chết, nhưng Liên Mạn Nhi đến chân mày cũng không nhăn một chút. Trầm Lục cũng đã xuất hiện trong dự tính của nàng, nhưng không có hạ lệnh bắt Liên Mạn Nhi mà ngược lại còn bảo gã sai vặt muốn bắt Liên Mạn Nhi dừng tay, cho dù gã nói Liên Mạn Nhi xông vào thư phòng ở núi giả. Còn có Trầm Cửu, sau khi chạy tới cái gì cũng không hỏi, liền tỏ thái độ tin tưởng Liên Mạn Nhi.
Mà bây giờ, Liên Mạn Nhi được Trầm Cẩn tự mình đến đón, đi Hà hiên nghỉ ngơi, an ủi, còn nàng phải quỳ ở đây đối mặt với sự chất vấn của Trầm Lục.
Chuyện không nên xảy ra như vậy, chắc chắn là có sai sót ở đâu rồi. Thải Tú trong lòng la lên, Liên Mạn Nhi chẳng qua chỉ là một nha đầu nhà quê, tại sao nàng lại bị huynh đệ Trầm gia đối đãi như vậy?
“ Hẳn là … , không nên như vậy … ” Thải Tú lẩm bẩm nói.
Trầm Lục ngồi trên ghế, nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Thải Tú, khóe miệng nhếch lên, cười lạnh lùng.
“ Vậy phải như thế nào, Thải Tú? ”