Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 64 : Phân Công Công Việc
Ngày đăng: 16:45 18/04/20
Edit: Miyuki
Trong Tây Sương phòng, Liên Mạn Nhi đang loay hoay với đồ của Liên Hoa Nhi đưa tới.
“Tỷ, lụa hoa này cho tỷ mang.” Liên Mạn Nhi lấy lụa hoa ra, đưa cho Liên Chi Nhi.
“Mạn Nhi, đó là tặng cho muội đấy.” Liên Chi Nhi lắc đầu nói.
“Muội mang cùng tỷ mang, đều là giống nhau.” Liên Mạn Nhi cố ý đem
lụa hoa cho Liên Chi Nhi, “Muội còn nhỏ, không cần những cái… này, tỷ là đại cô nương rồi, đến lúc nên để ý cách ăn mặc rồi.”
Liên Chi Nhi mặt có chút hồng, nhưng vẫn nhận lụa hoa. Trương thị
liền để tiểu Thất đem cái gương đến, giơ lên để cho Liên Chi Nhi soi.
Mặt gương này là đồ cưới Trương thị, mặc dù đã có chút cũ rồi, nhưng
luôn luôn được lau sạch, lờ mờ có thể suy ra của hồi môn của Trương thị
lúc ấy thật rất vẻ vang.
Liên Chi Nhi đeo một đóa lụa hoa, nhìn vào gương trái xoay trái một cái, phải một cái, rồi mím môi, hiển nhiên rất là ưa thích.
“Tỷ đeo cái hoa này, thật là đẹp mắt.” Liên Mạn Nhi cùng Tiểu Thất đều cười nói.
Trương thị cũng cười, nhưng trong lòng có chút chua xót. Liên Chi Nhi đã mười bốn tuổi, vóc người lại còn không có nẩy nở, xiêm y mặc trên
người vẫn là dùng xiêm y cũ của nàng sửa lại đấy thôi.
Liên Chi Nhi chỉ đeo một hồi, lại đem lụa hoa cẩn thận lấy xuống, một lần nữa cất vào trong hộp.
“Tỷ, sao tỷ không đeo nữa, thế nào lấy xuống rồi?” Liên Mạn Nhi hỏi.
“Cái lụa hoa này khẳng định rất đáng tiền, có lẽ là đồ hoàng cung gì
đó.” Liên Chi Nhi nói, “Tỷ cả ngày ở trong nhà, mang cái này không thích hợp. Mạn Nhi, muội giữ lại về sau mang a.”
Mấy hài tử ở trong Liên gia, Liên Chi Nhi có lẽ do là tỷ tỷ, đem
thói quen tiết kiệm của Liên Thủ Tín cùng Trương thị tiếp thu đầy đủ,
hơn nữa mọi chuyện đều vì người khác suy nghĩ, nhất là đối đãi đệ đệ
cùng muội muội, bất kể là ăn hay là mặc, đều cam tâm tình nguyện mà
khiêm nhường.
“Tỷ đừng nghe Hoa Nhi tỷ nói như vậy, tỷ liền tin. Lời của nàng. Làm
sao đáng tin chứ.” Liên Mạn Nhi nói. Nàng tuy nói như vậy, nhưng là
cũng biết lụa hoa này xác thực là đồ tốt.”Tỷ bây giờ không mang, liền
giữ lại lúc rãnh rỗi mang vào, hoặc lúc đi thăm người thân, đi dạo phố
thì mang a.”
“Mạn Nhi, lụa hoa này tỷ không cần. Không hợp thân phận tỷ.” Liên Chi Nhi nói.
Liên Mạn Nhi thấy Liên Chi Nhi nhứt định là không chịu nhận lụa hoa
này, nghĩ nghĩ. Cảm thấy lời Liên Chi Nhi nói cũng có chút đạo lý.
Liên Mạn Nhi liền cho Liên Chi Nhi cùng tiểu Thất nháy mắt, ba đứa
nhỏ cơm nước xong xuôi cực kỳ nhanh, đã đi xuống bàn, đi về trở lại Tây
Sương phòng.
“Cho các con đi thay các nàng nấu cơm?” Trương thị nghe xong Liên Mạn Nhi thuật lại, cũng có chút tức giận, liền nhìn xem Liên Thủ Tín, “Liên gia còn có quy củ như vậy ah.”
Trương thị tính tình nhu hòa, nói như thế xem như trong lời nói của nàng đã là rất nặng rồi .
“Việc này, chính là Tú nhi nói, phụ thân cùng nương đều chưa nói gì,
Tú nhi nàng không hiểu chuyện cũng không phải mới một ngày hay hai
ngày.” Liên Thủ Tín bất đắc dĩ nói.
“Cô cô cũng đã an phận một hồi rồi, thế nào Liên Hoa Nhi vừa về đến, liền biến trở về như trước.” Liên Mạn Nhi đột nhiên nói.
Những ngày này, Liên Mạn Nhi xem rất rõ ràng. Nếu nói thẳng không
khách khí mà nói…, thì Liên Tú Nhi căn bản là không có đầu óc. Liên Mạn
Nhi hoài nghi là Liên Hoa Nhi ở sau lưng phá hư. Bất quá, nếu như Liên
Hoa Nhi thật sự thông minh, liền không nên ở thời điểm này gây
chuyện. Cho dù không cam lòng, tối thiểu cũng nên nhẫn đến sau khi
thuận lợi xuất giá.
Liên Hoa Nhi bình thường trưng ra kiêu ngạo, nhưng là hôm nay lại
hướng Trương thị quỳ xuống, Liên Mạn Nhi cảm thấy Liên Hoa Nhi là loại
người âm ngoan. Nhưng mà, nếu như ngay cả Hoa Nhi còn ở sau lưng giở
trò, như vậy Liên Hoa Nhi thông minh cũng có hạn, là khôn vặt, hơn nữa
lòng dạ quá hẹp hòi.
“Để cho nàng sớm gả ra ngoài đi.” Trong nội tâm Liên Mạn Nhi nói.
Liên Hoa Nhi gả vào Tống gia, nếu muốn thể diện mà sống, thì càng phải
giấu kỹ cái đuôi hẹp hòi kia cho tốt, cũng cần Liên gia ủng hộ. Đối với
các nàng, cũng chỉ có thể lôi kéo. Quả nhiên ah, khuê nữ không có giáo
dục tốt, sớm mà gả tới trong nhà người khác ở, liền bớt việc rồi.
Người Liên gia như trước mỗi ngày đi đến sân tuốt ngũ cốc làm việc,
mắt thấy từng túi cao lương cùng hạt kê thu về, việc biến ít đi, Liên
Mạn Nhi sẽ không đi sân tuốt ngũ cốc nữa rồi. Bên kia phòng trên, Cổ
thị quả nhiên cho rằng do vì Liên Hoa Nhi bị gả, không hề làm nội trợ
nữa, mà do Triệu thị cùng Liên Diệp Nhi thay nàng làm.
Liên Mạn Nhi nhìn xem Triệu thị cùng Liên Diệp Nhi cả ngày bề bộn eo đều thẳng không đứng dậy nổi, cũng không có cách nào.
Hôm nay nếm qua điểm tâm, tiểu Thất chạy ra ngoài chơi, sau một hồi, lại chạy trở về.
“Nhị tỷ, Nhị nha các nàng đều đi nhặt cốc tuệ rồi, ta cũng mau đi đi.”