Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 642 : Dư Hương Lượn Lờ
Ngày đăng: 16:55 18/04/20
Edit: Thu Chang
Beta: Tiểu Tuyền
Gã sai vặt mới vừa rồi ôm giỏ cá đi ra ngoài đã trở về, có điều lần này trong tay hắn cầm không phải giỏ cá, mà là một cái khay thật to. Phía trên khay đã thu dọn sạch sẽ, hiển nhiên cá đã được ướp gia vị. Đi theo phía sau gã sai vặt này còn một gã sai vặt khác, trong tay cầm bếp than và một vỉ kim loại.
Hai gã sai vặt này vào đình, nhanh tay nhanh chân , một thời gian ngắn, đã đốt bếp than lên sắp xếp xong vỉ kim loại, đem hai khúc cá đặt ở phía trên nướng. Sau đó, hai gã sai vặt này liền lui xuống.
Thì ra hôm nay Trầm Lục không chỉ câu cá chơi, mà còn muốn nướng cá ăn.
Lửa trên bếp than rất to, gia vị được ướp trên cá chính là gia vị thượng hạng, nên chỉ một thời gian ngắn, mùi thơm đã lan tràn trong không khí. Trầm Lục cầm một cái kẹp kim loại, khẽ khom người, đem vỉ cá lật ngược lại.
Liên Mạn Nhi nhìn có chút im lặng, vừa rồi mới chỉ nói một nửa, nàng vẫn chờ Trầm Lục giải thích cho nàng biết, nhưng Trầm Lục tựa hồ đã đem lời nói vừa rồi quên sạch, chỉ chuyên tâm vào việc nướng cá.
Thấy cá nướng này, Liên Mạn Nhi lại nhớ tới một chuyện. Đó là sau khi nàng tới đây, lần đầu tiên chính là ăn cá nướng, sau đó cứu được Trầm Lục. Lúc ấy còn có Ngũ lang và Tiểu Thất đi cùng. Khi đó nàng còn lo lắng Trầm lục bị thương nặng có thể đói bụngnên cố ý bỏ lại Ngũ Lang và Tiểu Thất, cầm cái rổ giấu cá nướng bên trong đi vào núi tìm Trầm Lục.
Tất nhiên là nàng không tìm được Trầm Lục, cá nướng kia cũng nguội. Sau đó, nàng cứ như vậy mà ăn . Vốn đã không ướp gia vị gì mà cá nướng còn nguội, tự nhiên mùi vị sẽ không ngon. Nhưng Liên Mạn Nhi vẫn cảm thấy mùi vị ngon như cũ. Đối với người cực ít ăn thức ăn mặn như nàng mà nói, thì cá nướng như vậy chính là mỹ vị khó có được.
” Ta cũng rất thích ăn cá nướng.” Liên Mạn Nhi lẩm bẩm.
Trầm Lục ngẩng đầu, nhìn Liên Mạn Nhi một cái. Hắn cũng nhớ tới tình huống lần đầu tiên gặp mặt Liên Mạn Nhi, lúc hắn rời đi, còn lưu lại người xử lý mọi chuyện, lại cố ý sai Trương Thiên Hộ đi điều tra một chút về Liên Mạn Nhi.
Sau khi Trương Thiên Hộ trở về, bẩm báo với hắn, nói là Liên Mạn Nhi từng vào núi đi tìm hắn, còn mang theo giỏ xách giấu một con cá nướng.
Trước đây, hắn cũng không thích ăn cá nướng. Nhưng mà sau đó hắn cảm thấy mùi vị cá nướng này thật sự rất ngon.
Biết Trầm Lục lâu như vậy, nhưng ngày hôm qua, nàng mới biết được tên của hắn.
Liên Mạn Nhi nhớ lại ngày hôm qua Tiểu Hỉ và Tiểu Khánh nghe được tin tức, nói là Thải Tú chịu đựng không quá mấy ngày nữa. Nàng nghĩ, Trầm Lục hẳn đã an bài chu đáo.
Có lẽ, hẳn là một lần nữa nàng hiểu được phân lượng của nhà mình ở trong lòng Trầm Lục, càng thêm tin tưởng Trầm Lục.
“Ừ.” Liên Mạn Nhi suy nghĩ một chút, nhìn Trầm lục gật đầu, nàng cũng quyết định sẽ làm như vậy
Chuyện coi như là giải quyết xong xuôi, có thể cùng Trầm lục nói ra mọi chuyện, Liên Mạn Nhi thật cao hứng.
“Lục gia, cá nướng của ngài thật là thơm a. Nhất định là có bí phương riêng đúng không?” Liên Mạn Nhi hướng Trầm Lục cười nói. Người có thân phận địa vị cao, đều muốn người dụ dỗ. Ngàn xuyên, vạn xuyên vuốt đuôi sẽ không bao giờ lạc hậu, hơn nữa nếu như Trầm Lục cao hứng, đem phương pháp làm gia vị cá nướng nói cho nàng biết, vậy thì càng tốt hơn.
“Ừ.” Trầm Lục cũng gật đầu, nhìn Liên Mạn Nhi tươi cười lộ chút giảo hoạt, tâm tình cũng nhẹ nhàng theo.
Cá nướng chín rồi, Trầm Lục gọi người đặt vào mâm, đem hai con cá chia ra trang trí, bên cạnh còn có chén nhỏ, bên trong dùng khối băng đựng những lát chanh nhỏ.
Liên Mạn Nhi nhìn không khỏi nuốt nước bọt.
“Ăn đi.” Trầm Lục cầm đôi đũa, đưa cho Liên Mạn Nhi nói.
Liên Mạn Nhi đứng dậy, dù ở trong lương đình này hồi lâu, nàng cũng không quên mất, nàng vốn định là muốn đi Tiểu Sơn Cư nhìn Tiểu Thất .
“Lục gia, cá này, ta có thể cầm đi ăn cùng đệ đệ không?"