Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 655 : Một ngày không gặp

Ngày đăng: 16:55 18/04/20


Edit: Dao Dao



Beta: Tiểu Tuyền



Liên Mạn Nhi kiên trì nói không thể nuông chiều thói hư tật xấu của Tứ Lang, nhưng Liên Thủ Tín nghĩ đến tuổi Tứ Lang cũng không còn nhỏ, lại nghĩ đến mặt mũi của Liên lão gia tử nên nói muốn giữ thể diện cho Tứ Lang.



“….Đó là thấy cha không ở đây, hắn liền cho rằng hắn có thể thay cha, làm chủ nhà thay chúng ta đối ngoại. Cái này chỉ là mới bắt đầu, mới chỉ bắt nạt kẻ dưới, chờ thêm hai ngày nữa, thì ức hiếp đến chúng ta luôn.”



Trương thị nghĩ một chút, liền tỏ vẻ ủng hộ Liên Mạn Nhi.



“Đứa nhỏ kia, không thể nuông chiều. Ta giữ mặt mũi cho hắn, hắn có thể không phạm sai nữa sao? Nếu được vậy, Nhị bá đã sớm là người tốt.” Trương thị liền nói.



Người một nhà thương lượng một phen, quyết định dựa theo ý tứ Liên Mạn Nhi.



“………Đừng gây ầm ĩ, nhục nhã, hơi hòa hoãn một chút, hay là để cha đi nói.” Liên Thủ Tín liền nói.



“Cha, chúng ta ai cũng không cần ra mặt, dặn dò quản sự Hàn Trung, là có thể làm xong chuyện này.” Liên Mạn Nhi nghĩ một chút, nói. Liên Thủ Tín mặt hiền tim mềm, để cho hắn đi không thích hợp, mà chính nàng ra mặt, thì không cần thiết.



Quyết định phương pháp xong, Liên Mạn Nhi tìm Hàn Trung tới, dặn dò như thế như vậy một phen.



“…….Tiểu nhân nhất định làm tốt chuyện này.” Hàn Trung gật đầu lia lịa, nhận lời, lập tức đi sắp xếp.



Tiền viện đã bắt đầu kê bàn, sắp bưng thức ăn lên ăn cơm rồi. Tứ Lang rửa tay và mặt, nghênh ngang đi về phía bàn ngồi xuống. Bàn hắn chọn ngồi là bàn chủ trì, cũng chính là bàn Liên Thủ Tín tiếp đãi những thân thích tới làm giúp. Tứ Lang vừa muốn ngồi xuống, đã bị quản sự Hàn Trung mang vẻ mặt tươi cười tới, gọi một tiếng Tứ thiếu gia lôi đi. Lúc này tất cả mọi người rối rít ngồi vào bàn, thấy tình cảnh này, ai cũng không thấy khác thường.



Ở trong mắt người ngoài nhìn vào, Hàn Trung chẳng qua là tìm Tứ Lang giúp việc, gửi chút thức ăn cho Liên lão gia tử và Chu thị ở nhà cũ. Mà Liên Mạn Nhi còn biết, sau khi đến nhà cũ, Hàn Trung liền kéo chuyện Tứ Lang ra, nói riêng mấy câu với Liên lão gia tử.



Sau đó Hàn Trung đứng dậy ra về, Tứ Lang cũng muốn đi cùng Hàn Trung về nhà Liên Thủ Tín ăn cơm, thì bị Liên lão gia tử ngăn lại.
Sở tiên sinh là người hòa ái. Nhưng trên phương diện học tập, lại yêu cầu vô cùng nghiêm khắc với tiểu Thất và Trầm Khiêm. Hình như trước khi đi Trầm Lục đã nói gì đó, ở Niệm viên, Sở tiên sinh còn quản thúc Trầm Khiêm nghiêm khắc hơn cả lúc ở phủ thành, mỗi ngày sẽ cho Trầm Khiêm làm rất nhiều bài tập.



Theo tiểu Thất nói, công khóa của Trầm Khiêm gấp ba hắn. Sở tiên sinh cũng có lí do rất hay, tiểu Thất so ra nhỏ tuổi hơn Trầm Khiêm, tiểu Thất kế tiếp muốn tham gia thi học trò nhỏ, mà Trầm Khiêm phải thi cử nhân.



Khó được hôm nay Trầm Khiêm còn có thể theo tiểu Thất xuống núi.



“Chưa từng thấy ai thu lúa mì sao?” Liên Mạn Nhi bưng một chén nước ô mai hoa quế cho Trầm Khiêm, cười hỏi.



“Không có, hôm nay là lần đầu tiên.” Trầm Khiêm nhận chén nước ô mai, cười gật đầu, “Mạn Nhi, hôm nay Ngũ tỷ còn hỏi, sao ngươi không đến Niệm viên, khiến nàng chờ lâu, nhất định muốn đi xem một cái.”



Xem ánh mắt và giọng nói khi Trầm Khiêm nói những lời này, giống như người mong đợi Mạn Nhi kia không phải Trầm Cẩn, mà chính là hắn.



“Mấy ngày trước không phải ta đã nói với Ngũ tỷ rồi sao.” Liên Mạn Nhi liền nói, “Hôm nay Ngũ tỷ có khỏe không?”



“Khỏe, chỉ là hay nhắc tới ngươi.” Trầm Khiêm nói.



“Tiểu Cửu ca, không phải huynh nói muốn xem nhà đệ đập lúa sao, đi, chúng ta đi xem một chút.” Vào nhà nghỉ một hồi, tiểu Thất liền gọi Trầm Khiêm.



“À” Trầm Khiêm miệng đáp ứng mà không có đứng dậy.



“Đi xem đi” Liên Mạn Nhi cười nói “Xem xong trở lại, ăn cơm tối ở nhà ta luôn.”



“Tiểu Cửu ca…” tiểu Thất như có lời muốn nói, quay đầu lại nhìn Trầm Khiêm.



“Tốt” Trầm Khiêm gật đầu cực nhanh