Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 733 : Nửa Đêm
Ngày đăng: 16:57 18/04/20
Edit: phiyenvu
Beta: Nora “Dù sao cũng đưa tiền cho chúng nó rồi. Mấy hôm nay cả bóng dáng cũng không thấy.” Chu thị nói, trong giọng nói hơi có chút bất mãn.
“Gấp gì chứ.” Thật ra trong lòng Liên
lão gia tử cũng hơi sốt ruột, nhưng là người sắp xếp chuyện này, ông
không tiện biểu hiện ra: “Cũng phải cho người ta chút thời gian chứ…
Những người gần đây không thích hợp với chúng ta, phải tìm người ở xa
một chút, nên không gấp được.”
Nói là người ở gần không phù hợp chỉ là
che đậy mà thôi. Sự thật là người ở gần đây biết quá rõ danh tiếng của
nhà cũ, biết Liên Thủ Nhân là loại người gì, cho nên không ai muốn dây
vào.
Đến bữa cơm tối, sắc mặt Chu thị đối với Tứ Lang không được tốt lắm. Thần thái Liên lão gia tử vẫn bình thường,
thậm chí sắc mặt càng thêm nhu hòa, làm như không hề có chuyện gì xảy
ra.
“Tứ Lang à, ăn nhiều chút, cháu đang
tuổi lớn đấy.” Liên lão gia tử gắp cho Tứ Lang một đũa rau xào, đây là
món mỗi ngày Chu thị đặc biệt làm thêm cho ông. “Tuổi của cháu cũng lớn
rồi, thừa dịp ta còn khỏe mạnh cũng sẽ định chuyện chung thân cho cháu.
Ta tổ chức hôn lễ cho đại bá cháu thế nào thì làm cho cháu thế đó. Đến
lượt cháu ta nhất định sẽ chuẩn bị kỹ càng.”
“Có người nào vừa ý, các con cứ nói với cha. Đến lúc đó cha mời người đến làm mai.” Liên lão gia tử nói với Liên Thủ Nghĩa.
“Dạ, dạ.” Liên Thủ Nghĩa cũng không mấy nhiệt tình, chỉ hờ hững đáp hai tiếng.
Tứ Lang đầu tiên là ngẩn người ra, nhưng chỉ lát sau hắn sầm mặt, mắt nhìn xuống, không nói năng gì, chỉ nhét
một đũa lớn cơm và thức ăn trong chén vào miệng.
Đêm xuống, Liên lão gia tử lăn qua lộn
lại không ngủ được. Ngoài miệng ông nói huynh đệ Võ gia tin được nhưng
thật ra trong lòng ông không hề nắm chắc.
“Không biết bây giờ bọn nó đi đến đâu rồi?” Ông không ngủ được, đành nói chuyện với Chu thị.
Chu thị đã ngủ được một lát rồi, bị tiếng nói của Liên lão gia tử đánh thức, nửa tỉnh nửa mê.
“Muốn đi đến đâu thì đi đến đó, ông không yên tâm, sao không đi cùng đi.” Chu thị tức giận nói, sau đó xoay người ngủ tiếp.
dùng khăn chườm vết thương, Chu thị vừa mắng vừa giật khăn, chăm chú
giúp Liên lão gia tử chườm.
Đương nhiên trong cả quá trình chườm vết thương, miệng của Chu thị vẫn không nhàn rỗi.
Liên lão gia tử giả câm điếc, hành hạ cả một đêm, gần sáng Liên lão gia tử mới ngủ được.
Ngày hôm sau, nhà Liên Mạn Nhi cũng nghe chuyện này, nhưng không biết cụ thể thế nào, chỉ biết Chu thị nửa đêm
gọi Hà thị dậy làm việc, vì vậy mà mắng cả đêm.
Trương thị đi đến xưởng dưa chua một lát thì đã biết rõ mọi chuyện, đối với trình độ mắng người của Chu thị,
Trương thị cho tới bây giờ vẫn rất sợ hãi.
“… Chút đường sống cũng không chừa cho
người ta, chỉ biết mắng sướng miệng mình. Nếu là da mặt mỏng một chút,
bị bà ta mắng như thế nhất định sẽ nhảy xuống giếng tự vẫn. Mẹ không
phải nói chuyện thay mẹ Nha Nhi, có một số lời làm mẹ chồng của người ta không nên nói ra!” Lý thị càm ràm với Trương thị.
Lý thị yêu thương vuốt tóc Trương thị.
“… Lúc trước cha con khen cha chồng của
con là người tốt, biết điều. Vợ ổng chúng ta lại không tìm hiểu kỹ càng, chỉ biết là người sạch sẽ, nhanh nhẹn, cũng nghe người ta nói bà ta ác
miệng. Nhưng cũng nghe nói bà ta đối vói con dâu cả không tệ. Khi đó
chúng ta đều nghĩ, đồ cưới của chúng ta nhiều, con lại biết làm việc,
hòa thuận, cho dù bà ta không thích con thì cũng không đến mức chà đạp
con, ai mà ngờ… làm cho con chịu bao nhiêu cực khổ.”
Trương Thanh Sơn và Lý thị tuy là một
chữ to cũng không biết, nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ đánh con,
càng không bao giờ dùng những lời khó nghe để vũ nhục con mình. Lúc chưa ra ở riêng, Trương thị nghe lời Chu thị như vậy, lý do duy nhất là sợ
Chu thị mắng bà.
Vì để mình không bị lăng nhục, Trương thị thà chịu những khổ đau khác.
“Cuối cùng cũng đã thoát ra được.” Trương thị và Lý thị cùng thở dài.
Võ Nhị Cẩu và Võ Tam Cẩu đi mấy ngày,
Liên lão gia tử vô cùng sốt ruột. Trong lúc mọi người đều cho rằng bọn
họ đã ôm tiền bỏ trốn. Lúc này hai huynh đệ vật vã, mệt mỏi trở lại.
Bọn họ còn đem về một cô nương