Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 739 : Thời Cơ
Ngày đăng: 16:57 18/04/20
Edit: phiyenvu
Beta: Nora
Sáng sớm vừa mở mắt ra Liên Mạn Nhi liền thấy ngoài cửa bông tuyết
bay đầy trời, nàng vô cùng thích thú. Đây là đợt tuyết đầu tiên của mùa
đông năm nay cho nên rất quý giá. Nàng nhanh chóng chạy đi rửa mặt, mặc
vào chiếc váy áo màu hồng cánh sen mà Tiểu Hỷ lấy cho rồi hưng phấn chạy ra ngoài ngắm tuyết.
Tiểu Thất cũng đã dậy từ sớm. Hiện nay
Lỗ tiên sinh đi rồi, Ngũ Lang lại không có nhà, Liên Thủ Tín và Trương
thị không muốn để Tiểu Thất ngủ một mình trong thư phòng ở tiền viện nên kéo con trai nhỏ đến ở cùng hai người trong Đông phòng ở hậu viện.
Ban ngày có Tiểu Thất theo bên cạnh, tối đến còn có thể ôm con trai nhỏ trắng trẻo mập mạp, làm cho hai người
Liên Thủ Tín và Trương thị cũng vơi đi phần nào nỗi nhớ đứa con trai lớn xa nhà.
“Tỷ” Tiểu Thất được bao bọc quần áo toàn thân như một chiếc bánh bao vải bông, chiếc mũ trên đầu vương theo từng chùm bông tuyết đang chạy như điên trong viện. Nó vừa nhìn thấy Liên
Mạn Nhi thì ùa chạy tới.
Tính trẻ con của Tiểu Thất vẫn chưa bỏ
được hết, hoặc có thể là do thân thiết với Đại Mập và Nhị Mập lâu quá
nên giống như hai chú cún kia, rất thích bổ nhào vào người khác.
Liên Mạn Nhi kịp thời dang tay tiếp được bánh bao vải bông Tiểu Thất đang nhào đầu đến thì khóe miệng không khỏi nhếch lên. Dạo gần đây dường như Tiểu Thất lại mập thêm chút ít, nhưng
ngược lại vẫn không cao thêm được tấc nào.
Trong lý thuyết Hoàng Đế Nội Kinh (là một loại sách thuốc) có viết, bé trai tám tuổi bởi vì còn đang trong tuổi lớn nên phát dục
chậm hơn các bé gái đồng trang lứa một chút, đến độ tuổi nhất định sẽ
cao vọt lên nhanh chóng. Tiểu Thất mới chỉ hơn tám tuổi, còn cách độ
tuổi kia rất xa, mà Liên Mạn Nhi lại đang ở độ tuổi trưởng thành nên cao hơn Tiểu Thất một chút.
Chỉ sợ qua hai năm nữa thôi, Tiểu Thất nhất định sẽ cao lớn hơn nàng.
Với tâm tình phức tạp, Liên Mạn Nhi vươn tay nhào nặn hai má Tiểu Thất hơi mạnh tay.
Gương mặt bánh bao của Tiểu Thất bị Liên Mạn Nhi nhào nặn vân vê một hồi không còn nhìn rõ hình thù gì. Nó vừa
ủy khuất trừng đôi mắt to tròn lóng lánh vừa nhẹ nhàng giãy giụa. Tỷ đệ
hai người đang đùa giỡn ở hành lang, Trương thị và Liên Thủ Tín trong
phòng nghe được thì chạy ra xem.
“Mới sáng ra hai tỷ đệ các con đã huyên
náo ồn ào rồi!” Dù Trương thị nói với ngữ điệu rất lớn nhưng khó giấu
được ý cười, ánh mắt bà tràn đầy yêu thương nhìn hai đứa con nhỏ đang
đùa giỡn ở hành lang.
Lát sau Liên Chi Nhi, Trương Thải Vân và Lý thị cũng ra ngoài ngắm tuyết rơi. Liên Mạn Nhi vừa buông Tiểu Thất
ra, nó đã nhanh chóng nhào vào lòng Lý thị làm nũng.
Cả nhà đều cố nhịn không cười nhưng cũng hiểu được tâm trạng ông lúc này.
“Cha, vậy hôm nay cha cứ ở nhà học bài với Tiểu Thất ha.” Liên Mạn Nhi cười nói.
“Ừ.” Liên Thủ Tín cùng trả lời với Tiểu Thất.
“Diệp Nhi, chắc muội chưa ăn gì phải không? Cùng ăn với chúng ta đi.” Liên Mạn Nhi nói.
Liên Diệp Nhi ngại ngùng từ chối đôi câu rồi cũng đáp ứng. Đợi mọi người ngồi vào chỗ, Liên Diệp Nhi lại hứng chí buôn chuyện.
“… Hôm qua vợ Nhị Cẩu cũng đến, sau đó
bà ta không tiếng động lẻn về, vừa ra đến bên đường đã bị người ta đánh
cho.” Liên Diệp Nhi nói.
“Có biết ai đánh không?” Trương thị hỏi.
“Không biết ạ, cũng không có ai nhìn
thấy. Bà ta bị người đánh nằm chèm bẹp. Sau đó có người đi nghe ngóng
chuyện nhà cũ vô tình giẫm phải bà ta mới phát hiện… bà ta nói là bị
người nhà cũ đánh.” Liên Diệp Nhi nói.
“Hả, bà ta có nói là ai không?” Liên Mạn Nhi hỏi.
“Bà ta nói là đại tẩu.” Liên Diệp Nhi nói.
“Vợ Kế Tổ hả?” Trương thị cả kinh.
“Dạ.” Liên Diệp Nhi gật đầu: “đại tẩu không nhận, nói là tẩu ấy luôn ở trong phòng, không hề đi ra ngoài.”
“Kết quả thế nào?” Trương thị lại hỏi.
“Bà ta khóc lóc ỉ oi, nhưng ai thèm quan tâm bà ta chứ.” Liên Diệp Nhi nói.
“Cho dù đúng là đại tẩu đánh bà ta, bà
ta cũng chẳng làm gì được.” Liên Mạn Nhi suy nghĩ, cười nói. Lúc này,
Liên lão gia tử và Chu thị đang tức giận với huynh đệ Võ gia, lại không
bắt được tại trận Tưởng thị đánh người, bọn họ đương nhiên tin tưởng
Tưởng thị. Xưa nay danh tiếng Tưởng thị rất tốt, so với nhân phẩm của vợ Nhị Cẩu, mọi người sẽ chọn tin Tưởng thị.
Hơn nữa, so với chuyện trước mắt thì
chuyện vợ Nhị Cẩu bị đánh căn bản chẳng ai quan tâm. Đây đúng là không
đánh thì phí mà đánh rồi cũng được xem như không.