Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 772 : Lại Mặt

Ngày đăng: 16:57 18/04/20


Edit: Dao Dao

Beta: Nora

Đối với Liên Thủ Lễ, dĩ nhiên Liên Thủ

Tín có tình nghĩa huynh đệ. Khách quan mà nói thì Trương Thị và Liên Mạn Nhi có chút đồng tình với Liên Thủ Lễ. Hơn nữa, hai mẹ con Triệu thị và Liên Diệp Nhi cũng đều hết sức khoan dung với Liên Thủ Lễ.



Lại nói, Liên Thủ Lễ chỉ làm chân chạy

cho nhà cũ, nói mấy câu thôi. Nếu nói Liên Thủ Lễ thật sự muốn làm tổn

thương họ, thì không thể nào. Liên Mạn Nhi nói điều này sẽ không xảy ra, một mặt vì Liên Thủ Lễ sẽ không làm như vậy, mặt khác, Liên Mạn Nhi có

đủ tự tin Liên Thủ Lễ không có khả năng làm hại họ.



Mà chuyện Liên Thủ Lễ chạy theo nhà cũ,

công khai ngấm ngầm yêu cầu Liên Thủ Tín hiếu thảo với Liên lão gia tử

và Chu thị, thật ra hơi buồn cười chút. Theo Liên Mạn Nhi lí giải thì

đây là một loại nhu cầu tinh thần của Liên Thủ Lễ.



Đáng thương, buồn cười hơn nữa cũng thật đáng buồn.



Dứt khoát không quan tâm tới thì tốt hơn.



“Cha, thật ra căn bản cha không cần bận

tâm. Giống như lúc trước, có người còn bảo nên để cho mấy người nhà cũ

đến dự hôn lễ, cha cũng đâu có nghe, mấy lời của tam bá cũng như vậy.”

Liên Mạn Nhi khích lệ Liên Thủ Tín.



“Trên đời này, mặc kệ ai làm gì cũng

không thể thỏa mãn tất cả mọi người, dù là thần tiên cũng không làm

được. Cha, con kể cho cha nghe một câu chuyện…” Liên Mạn Nhi kể cho Liên Thủ Tín nghe…



Đó là chuyện hai cha con vội dắt một con lừa đi chợ. Người cha xót con trai, liền để cho đứa con cưỡi lên lưng

lừa, còn ông ta dắt lừa đi. Kết quả gặp một người, người nọ nói con cưỡi lừa để cha đi bộ, việc này không hợp lễ pháp (kỷ cương, phép tắc của xã hội), là con không kính cha. Hai cha con nghe lọt tai, liền đổi thành cha cưỡi lừa, con đi bộ.



Kết quả, lại gặp một người khác. Người

này nói, cha cưỡi lừa, con đi bộ, làm cha mà lòng dạ ác độc, không quý

trọng con. Hai cha con nghe xong liền dứt khoát cả hai đều cưỡi lừa.



Sau đó, họ lại gặp một người nữa, người này nói cả hai người đều cưỡi lừa, là muốn làm con lừa mệt chết sao?



Hai cha con nghe xong, vội vàng từ trên

lưng lừa tụt xuống, ai cũng không cưỡi lừa, đều đi bộ, trong lòng còn

nghĩ, như vậy cuối cùng sẽ không có ai nói gì nữa.



Rốt cục họ lại gặp một người khác, người này cảm thấy kì quái, hai cha con này là kẻ ngốc sao, có lừa không cưỡi lại đi bộ.
Trước kia Ngô Gia Hưng vẫn gọi Liên Thủ

Tín và Trương thị là thúc thúc, thẩm thẩm. Sau khi khấu đầu rồi, liền

sửa lại gọi thành cha mẹ giống Liên Chi Nhi.



Liên Thủ Tín và Trương thị vui vẻ cười

gật đầu khen ngoan, có tiểu nha đầu bưng khay lễ vật lại mặt hai người

chuẩn bị tới cho hai vợ chồng Ngô Gia Hưng.



Lễ lại mặt Liên gia chuẩn bị cho Ngô Gia Hưng gồm một đôi ngọc bội, một cái hà bao, trong hà bao là hai đỉnh kim quả tử như ý* nhỏ. Lễ gặp mặt này được gọi là phí đổi cách xưng hô.

Liên gia rất hài lòng vị con rể Ngô Gia Hưng này, cho lễ gặp mặt như thế quả thật rất hậu hĩnh. Một đôi ngọc bội làm từ bạch ngọc thượng hạng,

mà thường thường người ta dùng ngân quả tử, nay lại được Liên gia đổi

thành kim quả tử thuần chất vàng.



Mọi người đỡ Liên Chi Nhi và Ngô Gia Hưng dậy, lại để họ ngồi xuống bên cạnh.



Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang và Tiểu Thất tới

hành lễ với Ngô Gia Hưng, cười hì hì gọi Ngô Gia Hưng một tiếng tỷ phu.

Mắt Tiểu Thất lóe sáng lóng lánh nhìn Ngô Gia Hưng, trong mắt rõ ràng

viết đệ muốn được lì xì, muốn bao lì xì thiệt lớn.



Ngô Gia Hưng vội đứng dậy trả lễ, vừa cười gọi người mang lễ vật đến cho mấy đệ đệ muội muội.



Lễ vật Ngô Gia Hưng cho Ngũ Lang và Tiểu Thất như nhau, một hộp bút lông Hồ Châu, một nghiên mực, một hộp mực

Huy Châu, ngoài ra còn có một bộ áo bào, vớ giày đều đủ. Hiển nhiên là

chế theo vóc dáng từng người. Có thể thấy lễ vật này đã được chuẩn bị từ sớm.



Lễ vật cho Liên Mạn Nhi cũng là một hộp bút lông Hồ Châu, một nghiêng mực, một hộp mực Huy Châu, một bộ quần áo và cả vớ giày.



Ngô gia cho ba huynh muội lễ vật như

nhau, riêng phần Liên Mạn Nhi còn có thêm một chuỗi hạt san hô. Những

hạt san hô này, hạt nào hạt nấy đỏ tươi, lớn cỡ bụng ngón tay út, nhìn

thế nào cũng không thấy tì vết.



Ở niên đại này, không có san hô nhuộm màu, mà san hô màu đỏ như vậy là cực kì hiếm có.



Trong lòng Liên Mạn Nhi rất vui vẻ. Liên Thủ Tín ngồi trên hơi gật đầu. Trương thị cười đến híp cả mắt lại.



Kế tiếp, Ngô Gia Hưng và mấy người Triệu thị, Nhị Lang thi lễ với nhau. Lúc này mọi người mới ngồi xuống nói

chuyện. Đợi qua một chén trà, Liên Mạn Nhi kéo Liên Chi Nhi đứng dậy.

Trương thị và nữ quyến cũng theo đến hậu viện.