Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 800 : Mùng hai tết
Ngày đăng: 16:58 18/04/20
“Hai đứa nó còn nhỏ, trong nhà cũng không cần chúng phải làm việc. Chịu khó đọc sách chỉ có lợi chứ không có hại. Đến lúc đó cứ ở lại nhà chúng ta, không cần phải chạy tới chạy lui làm gì.” Trương thị nói.
Trương Vương thị liền nói với Trương thị, ý tứ của Trương Thanh Sơn và Lý thị là đến lúc đó Tiểu Long và Tiểu Hổ tới đây, tiền học phí cứ ấn theo quy củ của học đường mà nộp, ngoài ra, sẽ đưa thêm khẩu phần lương thực của chúng.
“Sau này đừng nói những lời này nữa, để tỷ phu muội nghe được thì không hay đâu.” Trương thị cố ý bày ra sắc mặt nghiêm nghị, nói: “Chàng sớm đã nói, hai đứa nhỏ có thể ăn, có thể dùng được bao nhiêu. Hiện giờ, nhà chúng ta không thiếu mấy thứ này. Chỉ mong trong nhà có thêm nhiều hài tử, ngày nào cũng được náo nhiệt. Lời này không được phép nói ra, nếu lại nhắc nữa thì quá xa lạ.”
Trương Khánh Niên và Trương Vương thị lại nói một vài chuyện nhàn thoại với Trương thị, còn nói chuyện Trương thải Vân sang xuân sẽ thành thân. Hôn kỳ của Trương Thải Vân và Lục Bính Võ đã được định xong, sẽ vào mùng bốn tháng hai năm sau.
“Học đường cũng khai giảng vào tháng hai, khoảng thượng tuần, ngay sau hôn lễ của Thải Vân.”
Sau này Trương Thải Vân đến trấn trên, Tiểu Long và Tiểu Hổ đến Liên gia học, tỷ đệ trong lúc đó có thể thường xuyên gặp mặt, chiếu cố lẫn nhau, điều này khiến Trương gia cảm thấy vô cùng hài lòng.
Bởi vì là thời điểm cuối năm, nhà nào cũng bận rộn, Trương gia còn phải chuẩn bị chuyện hôn sự cho Trương Thải Vân, vì vậy sau khi ăn xong cơm trưa, Trương Khánh Niên và Trương Vương thị liền cáo từ ra về.
Quà tết từ những nơi khác cũng lục tục đưa tới. Quà tết của Ngô gia năm nay vô cùng phong phú. Chỉ có nhà cũ vẫn cứ kiên trì, nhận quà tết của nhà Liên Mạn Nhi nhưng không đáp lễ. Có qua có lại, đạo lý này không hề tồn tại giữa mối quan hệ của nhà cũ với nhà Liên Mạn Nhi.
Mà Chu thị coi chuyện này như điều đương nhiên, Liên Thủ Tín là nhi tử của bà và Liên lão gia tử, đương nhiên phải có bổn phận hiếu kính bọn họ. Còn một nguyên nhân khác, đó là Liên Thủ Tín bây giờ giàu có rồi, nhưng nhà cũ so với Liên Thủ Tín mà nói, thì còn rất nghèo.
Cả nhà Liên Mạn Nhi đã tập mãi thành quen chuyện này, lười nghĩ nhiều làm gì.
Chớp mắt đã tới giao thừa, cả nhà vui mừng, hoan hỉ ăn bữa cơm đoàn viên, đón giao thừa. Đêm giao thừa, vào giờ Tý (11 giờ đêm đến 1 giờ sáng), trong chùa vang lên tiếng chuông, tuyên bố năm cũ đã kết thúc, một năm mới bắt đầu, cũng tuyên bố, Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất đều đã lớn thêm một tuổi.
Sáng sớm mùng một tết, mọi người trong nhà thức dậy, ăn mặc chỉnh tề. Việc đầu tiên, như thường lệ hàng năm, đi tới trước cổng chào quỳ lạy dâng hương. Tiếp theo về đến nhà, mời Trương thị và Liên Thủ Tín lên ghế trên ngồi, ba hài tử lần lượt chúc tết hai vợ chồng.
Nhìn dưới đất ba hài tử ăn mặc gọn gàng, chỉnh tề, Liên Thủ Tín và Trương thị đều không nhịn được mặt mày rạng rỡ. Đợi ba hài tử hành lễ xong, vội kéo chúng đến trước mặt. Liên Thủ Tín và Trương thị lấy ra mấy cái hà bao, mừng tuổi cho ba hài tử.
Hai mẹ con Trương thị và Liên Chi Nhi, trên phương diện này, có thể nói là hai ví dụ điển hình trái ngược nhau.
Trương thị gả vào Liên gia, Chu thị không hề dạy bà thứ gì. Con cái của Trương thị đều đã lớn như vậy rồi, mà Trương thị ở Liên gia cũng chỉ biết nghe sai bảo, làm phần việc của mình, đối với gia sự không có chút tiếng nói nào. Thậm chí, Chu thị còn muốn tẩy não Trương thị, khiến bà trở thành một nàng dâu ngu hiếu, một người vợ mà đến cả hài tử của mình cũng không bảo vệ được.
Mà Liên Chi Nhi gả vào Ngô gia lại được Ngô Vương thị chỉ dạy rất nhiều thứ, dần dần trở thành một nàng dâu nhỏ hiểu biết, giỏi giang.
Chu thị làm mẹ chồng, bà muốn con dâu phải cúi đầu nghe theo, không có con dâu làm, mọi việc bà đều mặc kệ hết. Trái lại, Ngô Vương thị lại chịu dạy con dâu xử lý công việc quản gia, đây mới là suy nghĩ cho gia đình, cho con cháu sau này.
“Mẹ chồng con là người giỏi giang, lại rất chu đáo. Con chịu khó theo bà học hỏi, về sau đương gia lập sự (ý là tự đứng ra quản gia), mẹ cũng có thể yên tâm… Cố gắng hiếu thuận với cha mẹ chồng con…” Trương thị lại nói.
“Dạ.” Liên Chi Nhi đương nhiên gật đầu.
“Mẹ ” Liên Chi Nhi thấy trong phòng không có người ngoài, hơi do dự một chút, mặt mày ửng đỏ, khẽ hạ thấp giọng, ở bên tai Trương thị thì thầm.
“Hả, thật sao?”. Sắc mặt Trương thị lập tức thay đổi.
“Dạ, con cũng không dám chắc, nên mới muốn hỏi mẹ một chút.” Liên Chi Nhi hơi nhăn mày.
“Con bé ngốc này” Thần sắc Trương thị dịu dàng cơ hồ như sắp hòa tan: “Chuyện này chắc tới tám chín phần rồi. Thế đã nói với Gia Hưng và mẹ chồng con chưa?”
“Vẫn chưa ạ, cũng chưa chắc mà. Con, con chẳng thấy có cảm giác gì cả.” Liên Chi Nhi lại nhăn nhó, nói.
“Mẹ, tỷ, hai người đang nói gì vậy?” Liên Mạn Nhi nhìn Trương thị một cái, rồi lại nhìn Liên Chi Nhi: “Có phải tỷ đã có?”