Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 802 : Tranh chấp
Ngày đăng: 16:58 18/04/20
“Mẹ, có chuyện gì vậy?” Liên Mạn Nhi vội hỏi. Nàng nghĩ mãi không ra, có chuyện gì Trương thị biết, mà nàng lại không biết đây.
“Mẹ cũng chỉ đoán thôi.” Trương thị do dự một chút, sau đó mới lên tiếng: “Hai ngày trước, Tam bá mẫu con tới nhà chúng ta nói với mẹ, hình như vợ chồng Nhị đương gia muốn Ngân Tỏa gả cho Tứ Lang, nói là muốn thân càng thêm thân.”
“Hả?” Liên Mạn Nhi cùng Liên Chi Nhi đều cả kinh: “Lại còn có chuyện như vậy!”
“Là mẹ Nha Nhi đến nhà Diệp Nhi, nói cho Tam bá mẫu biết ạ?” Liên Mạn Nhi hỏi Trương thị: “Sao con không nghe Diệp Nhi nói gì vậy?”
“Chuyện này Diệp Nhi không biết.” Trương thị liền nói.
Ngày đó Hà thị tới nhà Liên Diệp Nhi, Liên Diệp Nhi đã ra ngoài rồi, không ở nhà. Hà thị lải nhải với Triệu thị về hôn sự của Tứ Lang, cảm thấy tuổi tác lẫn diện mạo của Tứ Lang và Ngân Tỏa đều tương xứng, hơn nữa còn có thể thân càng thêm thân. Triệu thị liền nói với Trương thị, sở dĩ không nói với Diệp Nhi là vì cảm thấy con bé còn nhỏ, không thích hợp bàn luận chủ đề này, nên không cần thiết nói với nó.
“Tam bá mẫu con nói với mẹ, mẹ không để tâm lắm.” Trương thị lại nói: “Tâm tư mẹ Ngân Tỏa rất lớn, hai năm qua, người làm mai cho Ngân Tỏa không ít, nhưng bà ta không coi trọng. Những người này đều ở trong huyện thành, nhà có chút gia sản. Hiện tại nhà cũ có gì? Nhà Nhị đương gia có gì? Tứ Lang có gì? Nói gì đến kết thân, người ta căn bản không hề coi trọng vợ chồng Nhị đương gia và Tứ Lang.”
“Vợ chồng Nhị đương gia là loại người gì, họ chỉ muốn chiếm tiện nghi, đâu dễ gì chịu thiệt. Muốn cho Tứ Lang cưới Ngân Tỏa, bọn họ tưởng dễ chiếm lợi, nhưng căn bản đó là chuyện không thể thực hiện. Mẹ nghĩ, nếu bọn họ ngẫm lại mình, tuyệt không dám đề xuất vấn đề này đâu. Nhưng hôm nay như vậy, mẹ thật sự không nghĩ ra duyên cớ nào khác. Mẹ đoán chỉ có chuyện này thôi.”
Liên Mạn Nhi cảm thấy chuyện này có chút ngoài ý muốn. Ở niên đại này, chuyện hôn nhân chú trọng ngẩng đầu gả nữ, cúi đầu cưới dâu. Nói cách khác, nữ hài muốn gả cao, nam hài muốn cưới thấp. Dĩ nhiên, điều này cũng không phải tuyệt đối.
Mà nhà cũ và nhà Liên Lan Nhi, trong những năm gần đây, không nói đến người ngoài, trong mắt Chu thị và Liên Lan Nhi, địa vị và bậc cửa nhà Liên Lan Nhi cao hơn nhà cũ rất nhiều. Mà theo tính tình Liên Lan Nhi, tuyệt đối không muốn gả thấp khuê nữ. Biểu hiện của Liên Lan Nhi mấy năm nay vô tình hay cố ý đều chứng minh điểm này. Liên Lan Nhi kỳ vọng hôn sự của Ngân Tỏa tương đối cao.
Mà người ở nhà cũ dưới sự quản thúc của Chu thị đã có thói quen cúi thấp hơn Liên Lan Nhi một bậc.
Chu thị mắng Liên Thủ Nghĩa, Hà thị và Tứ Lang như thế nào, Tiểu Khánh không nói cặn kẽ, nhưng qua vài câu Tiểu khánh hé lộ cũng có thể đoán được, Chu thị mắng khẳng định rất quá đáng.
Chu thị là người như vậy, khi đang tức giận, lời gì cũng phun ra được, căn bản không thèm nghĩ lời của bà sẽ đả thương người thế nào, chẳng màng tới hậu quả. Dù sao bà đang ngồi đầu giường nhà bà, mắng con cháu bà, mắng xong rồi, trong lòng bà thống khoái, chuyện cũng coi như xong. Con cháu bị bà mắng, đó là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng lại mắng Tứ Lang là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, vậy còn lời gì không thể mắng ra.
Nói Chu thị mắng quá cay độc, có thể tưởng tượng độc ác tới cỡ nào. Mặc dù Tiểu Khánh là nha đầu đanh đá nhất ở Liên gia, nhưng dù sao vẫn là tiểu cô nương, lời mắng người của Chu thị không thể thốt ra được.
“Ngươi qua đó, bà vẫn còn mắng, còn tranh cãi sao?” Trương thị lại hỏi Tiểu Khánh.
“Dạ.” Tiểu Khánh gật đầu. Tiểu Khánh vừa vào sân nhà cũ, Tưởng thị ở bên ngoài thấy nàng, liền đón nàng vào nhà. Trong nhà đang tranh cãi, đương nhiên Tiểu Khánh không tiện đi vào, liền giao thức ăn cho Tưởng thị, gửi lời nhắn cho nàng, sau đó lại nói hai câu với Tưởng thị, biết chân tướng sự tình, liền trở về.
Lúc Tiểu Khánh ra về, nhà cũ vẫn ồn ào chưa dứt.
“Sau chuyện này, Tứ Lang vào thành làm việc, có thể không được ở nhà Ngân Tỏa nữa.” Liên Mạn Nhi nghe Tiểu Khánh tự thuật xong, nói một câu.
Đến trưa, hạ nhân vào hỏi có muốn dùng cơm chưa, ba mẹ con liền gác chuyện này qua một bên, bày bàn trong phòng, người một nhà ngồi vây quanh, ăn một bữa thật vui vẻ.
Sau khi ăn xong, Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhi định ở lại Liên gia thêm một chút, Trương thị thúc giục, bảo hai người nhanh nhanh về bên kia.
Vốn ý tứ của Ngô gia là muốn vợ chồng son ở Liên gia một ngày, theo bồi Liên Thủ Tín và Trương thị. Nhưng Trương thị nóng lòng muốn biết Liên Chi Nhi có thai hay không, mới thúc giục vợ chồng son trở về, nhanh chút tìm lang trung khám.