Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 808 : Quản có chuyện gì

Ngày đăng: 16:58 18/04/20


Nghe Liên Thủ Tín nói muốn xuất tiền cho Tứ Lang cưới vợ, Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang và Tiểu Thất không khỏi quay mặt nhìn nhau.



Liên Thủ Tín tâm địa mềm yếu, dễ nhớ kỹ người khác tốt, mà cũng dễ dàng quên mất người khác không tốt. Dù đã nhìn thấu nhà cũ rồi, không còn bất kỳ mong đợi nào, nhưng mỗi khi nhà cũ bên kia có chuyện gì khó khăn, Liên Thủ Tín nhất định sẽ quan tâm. Liên Mạn Nhi tin tưởng, nếu như không có nàng, Ngũ Lang và Tiểu Thất, Liên Thủ Tín nhất định sẽ mặc người nhà cũ bên kia ta cần ta cứ lấy.



Nhưng không thể nói Liên Thủ Tín không có oán hận với nhà cũ bên kia, dù vậy, loại oán hận này không mãnh liệt lắm, hơn nữa, chỉ tập trung vào một mình Liên Thủ Nhân. Đối với những người khác ở nhà cũ, Liên Thủ Tín vẫn còn tình cảm.



Không nói đến Liên lão gia tử và Chu thị, đó là cha mẹ ruột của Liên Thủ Tín. Còn một nhà Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa. Liên Thủ Tín có thể không để ý hai ca ca của ông, nhưng sẽ không bỏ mặc mấy đứa cháu trai không lo.



Về phần vì sao bây giờ không chăm lo nhiều, đầu tiên là vì mấy người kia đều có chút nâng không dậy nổi, về mặt khác, là vì hôm nay trong nhà không phải do một mình Liên Thủ Tín định đoạt, mà phân nửa là do ba hài tử Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang và Tiểu Thất đương gia.



Lại nói, người một nhà đã nói ngay từ đầu, có chuyện quan trọng gì, cả nhà phải cùng nhau thương lượng. Mặt khác, Liên Thủ Tín và Trương thị vẫn còn áy náy với mấy hài tử. Lại thêm một chuyện nữa, dù bây giờ trong nhà rất có tiền, nhưng bản thân Liên Thủ Tín vẫn là người nghèo.



Liên Thủ Tín không chỉ không thể tự do tiêu xài tiền bạc, ông còn mắc một khoản nợ lớn.



Cho nên, muốn cho nhà cũ tiền bạc, Liên Thủ Tín phải thương lượng với Trương thị và mấy đứa nhỏ.



“Cha, cha cũng thấy đó, nếu nhà cũ bên kia cưới vợ cho Tứ Lang vẫn có thể gom góp đủ tiền mà.” Liên Mạn Nhi suy nghĩ một chút, nói với Liên Thủ Tín.



“Đúng là có thể gom đủ, nhưng ai có thể nói được ông bà nội con. Tuổi cũng đã cao, hơn nữa còn bối phận, đánh không được chửi không được… Cũng không thể nhìn Tứ Lang cô độc.” Liên Thủ Tín bất đắc dĩ nói.



“Cha, hôm nay ta và bọn họ không cùng một nhà nữa, ta đã sớm ra ở riêng. Cả nhà bọn họ, ông bà nội ruột của hắn, cha mẹ ruột của hắn, đều có thể nhìn, vì sao ta không thể nhìn?” Liên Mạn Nhi liền nói: “Thế nào cũng không đến lượt chúng ta quản không phải sao?”



“Lời này không sai, ai bảo ta đến lo chứ.” Liên Thủ Tín càng thở ra bất đắc dĩ: “Nếu cuộc sống của chúng ta như bình thường thì không nói. Nhưng hiện tại chúng ta sống rất tốt. Nếu như không giúp, người bên ngoài sẽ đàm tiếu.”




“Cha, hai năm qua, chúng ta đã trải qua không ít chuyện. Cha cũng biết, có người cho hắn tiền là giúp hắn. Nhưng cũng có người, cho hắn tiền là hại hắn.” Liên Mạn Nhi liền nói.



Đối với nhà cũ bên kia, hai huynh đệ Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa này đã không còn hy vọng, chỉ có thể trông coi. Mà đối với đời sau của bọn họ, Liên Mạn Nhi các nàng còn có một chút hi vọng, hi vọng làm hết sức để bọn họ có thể biến thành tay làm hàm nhai, đường đường chính chính làm người.



Nếu như bọn họ thật có thể trở thành người như vậy, tiến thêm một bước giúp đỡ cũng không thành vấn đề.



Ngũ Lang và Liên Mạn Nhi nói ra biện pháp giải quyết, hoàn toàn có thể bảo đảm hôn sự của Tứ Lang không bị làm trễ nãi, cũng sẽ không xuất hiện chuyện Tứ Lang sẽ cô độc như Liên Thủ Tín lo lắng.



“Như vậy cũng được.” Liên Thủ Tín nghĩ nghĩ, liền gật đầu.



“Đúng là đọc sách nhiều rất tốt” Liên Thủ Tín cảm khái nói: “Nhìn Ngũ Lang, Mạn Nhi và Tiểu Thất của chúng ta xem, bây giờ chuyện gì cũng nghĩ sâu xa hơn ta nhiều, tầm mắt cũng xa… Còn ta, có lúc quả thật quá nóng lòng.”



Mọi người liền cười, bất kể như thế nào, Liên Thủ Tín cũng có ưu điểm người khác khó sánh bằng, đó là có thể nghe lọt lời khuyên, tôn trọng ý kiến của bọn nhỏ.



Nói xong chuyện Tứ Lang, Liên Thủ Tín liền thở phào nhẹ nhõm, người một nhà nói đến chuyện ngày mai mời khách.



“… Đã sắp xếp xong xuôi hết rồi ạ, người phía dưới cũng phân chia ổn thỏa, người nào quản chuyện gì hôm nay lại nói một lần nữa. Bảo đảm không thành vấn đề…” Liên Mạn Nhi nói lại chuyện an bài bữa tiệc một lần: “Lúc cha với ca trở về thấy sao, sân khấu thế nào?”



Ngày mai không chỉ đãi tiệc, nhà Liên Mạn Nhi còn mời đoàn kịch hát nhỏ, xiếc ảo thuật tới hiến nghệ.



Lúc mời khách nhân uống rượu dùng cơm trong sân, họ có thể đi vào hiến nghệ. Mà sân khấu đặt ở bên ngoài, bên dưới cổng chào ngự tứ, bà con hàng xóm ở Tam Thập Lí Doanh Tử, cùng với mười dặm tám thôn chung quanh cũng có thể đến xem.