Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 854 : Nghĩ Lại Mà Sợ
Ngày đăng: 16:59 18/04/20
Liên Thủ Nghĩa và Tứ Lang lấy trứng chọi đá, nên phải nghẹn khuất đồng ý thỏa hiệp. Mà nghẹn khuất lớn như vậy không được phát tiết ra ngoài làm sao mà chịu được, có điều hôm nay, bọn họ lại không dám lấy thêm băng ghế trong nhà ra trút giận. Liên Mạn Nhi mặc dù không có mặt ở tại chỗ xem xét mọi chuyện, nhưng nàng có thể tưởng tượng được ra Liên Thủ Nghĩa quỳ xuống đất gào thét thế nào.
“Vậy ông nội có nói gì đến mấy người ở trong thành hay không?” Liên Mạn Nhi liền hỏi Liên Diệp Nhi.
“Cũng không có nói qua cái gì, chỉ nói chuyện một chút, đã đem mọi chuyện đều giải quyết xong, còn nói chuyện ngày hôm nay coi như chấm dứt, sau này mọi người dù sao vẫn là người một nhà.” Liên Diệp Nhi liền nói cho Liên Mạn Nhi biết, “Ông nội đối với cha Ngân Tỏa rất khách khí ”
Cô gia không thể so với nhi tử, vậy nên không được coi như là người trong nhà. Nghiêm khắc mà nói, khuê nữ đã gả ra khỏi cửa, cũng không thể coi là người trong nhà nữa. Lấy cách đối nhân xử thế cùng đạo đãi khách nhất quán của Liên lão gia tử, đối đãi La Bảo Tài dĩ nhiên sẽ rất khách khí.
Hơn nữa, Chu thị còn không che dấu chút nào mà cho mọi người biết bà tuyệt đối thiên vị Liên Lan Nhi.
Liên Lan Nhi lần này coi như được như ý rồi?! Cho dù không thể vãn hồi lại danh tiếng của Ngân Tỏa, không thể từ Liên gia nhận được bồi thường gì, nhưng nàng quả thật đã trả thù được người một nhà Tứ Lang.
“Ông nội còn nói, còn muốn tiếp tục cưới vợ cho Tứ Lang, dù có tốn nhiều tiền thì cũng phải tìm một cháu dâu thật tốt.” Liên Diệp Nhi lại nói.
“Đương nhiên rồi.” Liên Mạn Nhi gật đầu khen ngợi. Đánh người ta một cái tát rồi cho thêm một viên đường. Liên lão gia tử sở dĩ nói thế là để trấn an người một nhà Liên Thủ Nghĩa và Tứ Lang.
“Mạn Nhi tỷ, tỷ nói Thương Hoài Đức làm chuyện như vậy là có ý gì?” Liên Diệp Nhi nhích lại gần Liên Mạn Nhi nói, “Tại sao dượng ba lại cố ý đi qua làm người hòa giải, nói cái gì sau này cũng còn là người một nhà, huynh đệ một nhà thì phải đồng tâm. Nói thật dễ nghe. Ông nội nghe lời này còn gật đầu, còn cười. Nhưng mà muội nhìn ra được chỉ da mặt đang cười thôi, nhưng có vẻ như rất miễn cưỡng. Cha mẹ Nha Nhi đều không có cười, còn có cha mẹ Ngân Tỏa, nhìn như cũng không quá vui. Sắc mặt chỉ tốt hơn một chút so với cha mẹ Nha Nhi.”
Liên Mạn Nhi cười không nói lời nào. Trương thị cùng Ngô Vương thị đều lắc đầu than thở.
“Dượng ba cũng quá tích cực rồi, người ta không mời mà ông ấy còn cố ý đi sao?” Liên Mạn Nhi hướng Liên Diệp Nhi nói.
“Là đặc biệt tích cực, nói chuyện rất nhiệt tình so với hai nhà đang nhao nhao kia, còn lớn tiếng hơn, lúc hỗn loạn mà vẫn có thể chen vào nói chuyện một hồi, ông ấy còn cướp lời để mở đầu câu chuyện.” Liên Diệp Nhi liền nói.
“. . . . . . còn có chuyện này. Người này cũng có khiếu ăn nói nhỉ.” Trương thị liền nói.
Đâu chỉ có khiếu thôi, còn vô cùng nhiệt tình nữa, Liên Mạn Nhi nghĩ thầm.
“Vậy các con tìm khắp quanh thôn một lần xem, tìm không thấy thì thôi để mai tìm tiếp hiện giờ trời cũng đã tối rồi?” Liên lão gia tử lo lắng nói.
“Đoán chừng là trốn đi, tên tiểu tử này tính tình bướng bỉnh, nhưng dù có chuyện gì thì trời tối rồi, cũng nên trở lại.” Liên Thủ Nhân lại nói.
Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Lễ cùng Liên Kế Tổ đều an ủi Liên lão gia tử, còn nói Tứ Lang sẽ không có chuyện gì, nhưng Liên lão gia tử vẫn không dễ chịu hơn chút nào.
“. . . . . . Đi đâu không biết? . . . . . . Đứa trẻ này còn nhỏ tâm tư nặng, rất có thể là người mang thù, có khi nào cố tình muốn chặn ở nửa đường muốn hại hai vợ chồng Lan Nhi. . . . .” Chu thị đang dùng khăn đưa lên lau miệng, bấc giác cũng lo lắng nói.
Liên lão gia tử lo lắng Tứ Lang nghĩ không ra sẽ thương tổn chính mình, mà Chu thị lo lắng Tứ Lang sẽ đi thương tổn Liên Lan Nhi.
Bất kể như thế nào, Liên lão gia tử trong đầu vẫn có chút nhớ thương con cháu, thật lòng quan tâm Tứ Lang , mà Chu thị. . . . . . Tứ Lang trong lòng bà, thật sự là nửa điểm cũng không có địa vị. Dĩ nhiên, Tứ Lang không cô độc một mình, trong nhà hắn cò có mấy huynh đệ, bao gồm huynh đệ ruột và đường huynh đệ, ở trong lòng Chu thị đều không có địa vị như nhau.
“Không thể nào!” Liên Thủ Nhân bị Chu thị nói cho sợ hết hồn.
“Đã muộn thế này rồi, đi đâu thì đi nhưng hiện giờ cũng đã nên trở lại. Hắn không phải là muốn làm cướp đường, chẳng lẽ đã vào thành rồi sao?” Chu thị cả kinh một hồi, “Trong nhà Lan nhi chỉ có Kim Tỏa và Ngân Tỏa ở nhà, hắn không phải là đi tìm Ngân Tỏa chứ? Đi theo cậu hắn, chuyện giết người phóng hỏa gì gì mà hắn không làm được a. . . . . .”
Chu thị càng nói càng lo lắng, càng nói càng sợ.
“Không thể nào.” Liên Thủ Nhân liền nói.
“Bà nói mò cái gì vậy, còn thấy không đủ hỗn loạn hay sao ?” Liên lão gia tử dứt khoát trợn mắt nhìn Chu thị một cái nói.
“Ta nói mò, nếu thật sự xảy ra chuyện gì không may, ông đừng có hối hận.” Chu thị trong tay ôm theo cái khăn lớn, nhìn về phía Liên Thủ Lễ hiện đang ngồi ở trên cái băng ngồi, “Lão Tam a, ngươi theo đường trong thành đuổi theo, nhìn xem một chút có việc gì hay không. . . . . . . Ngươi đuổi theo đại tỷ ngươi cùng đại tỷ phu ngươi, ngươi hãy đi theo bọn họ vào thành, chờ bọn hắn về đến nhà an toàn, ngươi ở lại nhìn nhìn một chút, xem Tứ Lang có thật sự ở trong thành hay không, nếu là không có, ngươi hãy trở về .”
“Ngươi nói cho đại tỷ ngươi biết, để nàng sớm đề phòng cẩn thận vẫn một chút”