Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 861 : Tâm tư khác nhau

Ngày đăng: 16:59 18/04/20


Edit: Phi yen vu



Beta: Tiểu Tuyền

Không chỉ là Liên Mạn Nhi, Ngũ lang và tiểu Thất cũng chuẩn bị quà

cho Trương Thải Vân. Ngũ lang bây giờ đã thành niên cho nên không tiện

đến hậu viện, hắn ở tiền viện tiếp đãi mấy người Trương Thanh Sơn. Về

phần tiểu Thất, hắn không cần tiếp Trương Thanh Sơn, hắn đang chơi cùng

bọn tiểu Long.



Hai huynh đệ chuẩn bị quà nhờ Mạn Nhi đưa cho Trương Thải Vân.



Trương Thải Vân tò mò nhìn Mạn Nhi lấy ra hai cái hà bao, đưa cho nàng.



“ Đây là cái gì vậy?” Trương Thải Vân hỏi.



“ Tỷ mở ra xem thì biết.” Liên Mạn Nhi cười nói.



Trương Thải Vân mở hà bao ra xem, đợi nàng nhìn rõ đồ vật trong đó thì tròn mắt kinh ngạc.



“ Ai da, cái, cái này thật là … đẹp quá đi!” Trương Thải Vân nói.



Trong hai hà bao, mỗi bao chứa bốn đỉnh vàng như ý nhỏ.



“ Hai người bọn họ nói bọn họ không biết thêu thùa, cũng không biết

mua đồ, cái này là tiền mừng tuổi của bọn họ để dành bấy lâu, cái này

bình thường có thể lấy ra chơi, lúc có chuyện có thể bán đi để lo liệu … đây là tâm ý của bọn họ. Chúc tỷ ngày sau phu thê hòa hợp, vạn sự như

ý!” Liên Mạn Nhi cười nói.



Tính tình Trương Thải Vân có hơi vô tâm, nhưng nàng vẫn bị hành động

của Mạn Nhi, Ngũ lang và tiểu Thất làm cho cảm động. Trương Thải Vân

cười vành mắt đỏ lên.



“ Cô cả và dượng đã cho hai phần đồ cưới rồi, ba người tuổi còn nhỏ, không cần phải tặng quà cho tỷ làm gì.”



“ Người khác có thể không cần nhưng chúng ta không giống.” Liên Mạn

Nhi cười nói. “ Đúng, chúng ta không giống, chúng ta là người một nhà

mà!?Trương Thải Vân cũng cười nói.



Trương Thải Vân cũng không khách sáo nữa, nàng cầm lấy đồ của Mạn Nhi bọn họ tặng cất đi. Nhà Liên Mạn Nhi đối xử tốt với nàng, sau này nàng

cũng sẽ toàn tâm toàn ý đối tốt với họ.



“ Thải Vân tỷ, chuyện hai phần đồ cưới, sau này tỷ đừng nhắc trước

mặt người khác.” Mạn Nhi nhìn ra cửa đè thấp âm thanh xuống nói.



“ Tỷ biết.”



…………………
là nhị phòng nấu cơm, không biết Hà thị đã đi đâu rồi, chỉ sợ là đến lúc dọn cơm xong mới về, mà Liên Nha Nhi quen nghe Chu thị sai rồi, nên tự

động giúp đỡ Tưởng thị.



Tưởng thị đem cao lương vo sạch sau đó bắt lên bếp, đổ nước vào nấu.



Hôm nay bọn họ định làm món cải trắng luộc, không có thịt, thậm chí

một miếng đậu hũ cũng không có, chỉ có cho chút mỡ vào luộc thôi.



Tưởng thị đang định luộc cải thì Chu thị từ trong phòng vén rèm, thò đầu ra.



“ … Đại Nữu Nữu ở bên kia ăn cơm à?” Chu thị hỏi.



Chuyện này lúc Tưởng thị về đã nói với Chu thị rồi, lúc đó Chu thị cũng không có nói gì.



“Dạ, cháu nói để cháu đem nó về nhưng Tứ thẩm cứ giữ lại.” Tưởng thị bỏ cái sạn trong tay xuống, cung kính nói.



“Lúc cháu về, bên đó đã dọn bàn chưa?



“Lúc cháu ra khỏi khóa viện hình như mấy người nhà bếp đang dọn bàn.” Tưởng thị cẩn thận trả lời.



Sắc mặt Chu thị hơi khó coi.



“Lúc này chắc Kế Tổ bọn họ ăn xong rồi hả?” ánh mắt của Chu thị hướng ra cửa.



“Dạ, chắc là xong rồi ạ.” Tưởng thị cẩn thận nói.



Chu thị nhìn Tưởng thị một cái, từ trong phòng đi ra, đi thẳng ra cửa trước. Ra đến sân, Chu thị mới dừng lại, nhìn ra hướng cửa thôn, lát

sau lại nhìn ra cửa hai cái, tiếp đến lại nhìn ra hướng cửa thôn.



“Đồ khốn kiếp, không có lương tâm …” Chu thị đứng trong sân một lát, mặt sầm xuống, mắng hai câu, mới đi về phòng.



“Lúc cháu đi về, bọn họ không nói gì với cháu sao?” Chu thị lại hỏi Tưởng thị.



Lời mời ngày mai ăn tiệc cưới của Trương thị lúc về Tưởng thị đã nói

với Chu thị. Bây giờ Chu thị hỏi như vậy, Tưởng thị tâm niệm vừa động

liền không trả lời thành thật như trước nữa.



“Dạ, không nói gì ạ.”



Chu thị nhếch miệng không nói một lời đi vào phòng, rèm cửa bị bà hung hăng đập một cái, rớt một nữa xuống.



Tưởng thị không nói lời nào, lát sau nàng mới nhẹ nhàng đi lên phía trước, thu dọn rèm cửa, rồi mới đi nấu ăn.



Lúc nãy Chu thị đi ra sân nhìn về hướng nhà Liên Mạn Nhi, lại đi ra

cửa nhìn mấy lần. Tưởng thị đã hiểu Chu thị muốn gì, vì sao bà tức giận.