Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 871 : Nhắm mắt

Ngày đăng: 16:59 18/04/20


“Lão gia, Lý lang trung đã ở lại cả đêm, đến hừng sáng mới đi.” Quản sự Hàn Trung đang đi vào cùng Liên Thủ Lễ, nghe thấy Liên Thủ Tín gọi nên bước lên đáp.



Liên Mạn Nhi quay đầu lại liền thấy Liên Diệp Nhi đang đẩy cửa vào. Liên Diệp Nhi nhìn thấy ánh mắt của Liên Mạn Nhi thì vội vàng đi tới trước mặt Liên Mạn Nhi.



“Mạn Nhi tỷ, tỷ vừa về hả? Cả đêm không ngủ sao?” Liên Diệp Nhi thấy mặt Liên Mạn Nhi có vẻ mệt mỏi liền nhẹ giọng hỏi.



“Ừ, lúc trời vừa tối thì nhận được tin, chúng ta lập tức thu dọn đồ, quay về ngay trong đêm.” Liên Mạn Nhi gật đầu, nàng nhìn Liên Thủ Lễ bằng ánh mắt khó hiểu, hạ giọng hỏi Liên Diệp Nhi, “Diệp Nhi, cha muội tới đây làm gì?”



Vào lúc này, mọi chuyện đều có quản sự, đầy tớ nhà Liên Mạn Nhi, có cả người trong thôn giúp đỡ, Liên Thủ Lễ nên giống Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa, Liên Kế Tổ, ở cạnh Liên lão gia tử chứ.



“Vừa rồi cha muội lên núi, mấy cụ già trong thôn nói ông nội sắp không qua khỏi rồi, nên chuẩn bị hậu sự, vì vậy cha lên núi xem nơi đào mộ.” Liên Diệp Nhi nói với Liên Mạn Nhi.



“Vậy à.” Liên Mạn Nhi gật đầu, thầm nghĩ đây là chính sự, chỉ là… “Chuyện này không phải là…”



Mắt Liên Mạn Nhi liếc qua Liên Thủ Nhân, những chuyện như đi xem phần đất xây mộ thì nên là con trai cả như Liên Thủ Nhân làm chứ.



“Hắn không đi, nói là không thể rời xa ông nội nên bảo cha muội đi.” Liên Diệp Nhi liền nói.



“Ồ.” Liên Mạn Nhi ồ một tiếng đầy ý tứ. Đúng vậy, lúc này sao Liên Thủ Nhân có thể rời khỏi Liên lão gia tử được chứ. Dù mọi người đều nói Liên lão gia tử sắp không xong rồi nhưng nhỡ ông có thể tỉnh lại thì sao? Dù là không qua được thật thì chỉ cần tỉnh lại một lúc là tốt rồi. Di ngôn của người già lúc lâm chung điều rất có giá trị.



Đương nhiên Liên Thủ Nhân sẽ không rời xa Liên lão gia tử dù chỉ một giây rồi.



Hơn nữa, Liên Mạn Nhi dự đoán, nếu Liên lão gia tử thật sự tỉnh lại thì người hắn muốn gặp nhất cũng là Liên Thủ Nhân.



Kể cũng đúng, hai người này sống chung mấy chục năm, Liên Mạn Nhi cũng chỉ có thể âm thầm lắc đầu thở dài.



“Lại đi mời, lại đi mời.” Trong lúc đó, Liên Thủ Tín thúc giục Hàn Trung mời Lý lang trung tới lần nữa.



Hàn Trung biết lúc này không phải là lúc có thể nói lý với Liên Thủ Tín, hơn nữa chủ nhân đã ra lệnh, hắn cũng chỉ có thể đi làm. Vì vậy hắn dạ một tiếng, đi ra cửa mời Lý lang trung.




Cuối cùng mắt Liên lão gia tử cũng nhìn vào mặt Liên Thủ Tín, không biết ông có nhận ra Liên Thủ Tín hay không, chỉ thấy miệng ông mấp máy, lại chỉ phát ra hai tiếng a a vô nghĩa.



Liên Thủ Tín kề lỗ tai vào miệng Liên lão gia tử nhưng lúc này, đến tiếng a a cũng không có.



“Ngũ Lang, tiểu Thất, Mạn Nhi, mau lên, để ông nội nhìn mặt các con.” Liên Thủ Tín vươn một tay ra, lau qua loa khuôn mặt, liền ngoắc gọi Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và tiểu Thất đến gần Liên lão gia tử để Liên lão gia tử có thể thấy họ.



Liên Thủ Tín cũng hiểu được, Liên lão gia tử sắp không xong rồi. Hắn hi vọng trong những giây phút cuối cùng của mình, Liên lão gia tử có thể thấy mấy đứa con của hắn.



“Cha, mấy đứa nhỏ đây này, đều đi cùng con về, tới thăm cha. Cha, cha nhìn mấy đứa nhỏ một chút đi.” Liên Thủ Tín lớn tiếng nói, lại bảo Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và tiểu Thất gọi.



“Ông nội.” Mấy hài tử cũng gọi.



Liên lão gia tử mấp máy miệng hai cái, phát ra một tiếng a vô nghĩa, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại. Ông quay lại tư thế nằm yên không nhúc nhích, chỉ có miệng hơi mấp máy, phát ra tiếng thở nhỏ khó khăn chứng minh ông còn sống.



“Số tuổi này của Liên lão gia tử cũng không coi là nhỏ. Con cháu đều ở trước mặt…., chao ôi, chuẩn bị hậu sự đi.” Lý lang trung nói một câu như vậy, liền ôm quyền với Liên Thủ Tín rồi xoay người rời đi.



Nơi này đã không cần ông nữa.



Liên lão gia tử trút hơi thở cuối cùng ở giờ Tị ba khắc.



Từ lúc bắt đầu hôn mê đến lúc cuối cùng qua đời, ông cũng không nói thêm câu nào nữa.



“Con cháu đều ở trước mặt, con trai và cháu trai đều từ xa xôi gấp gáp quay về, lão gia tử cũng không cần nhớ mong nữa, đã có thể ra đi.” Có lão nhân trong thôn nói như thế.



Mọi người nghe vậy đều gật đầu, không có ai phản bác.



Lúc Liên lão gia tử qua đời, mấy đứa con trai đều có mặt, đời cháu trừ Tam Lang đi ở rể (theo tông pháp thì hắn đã không còn là con cháu của Liên gia nữa, hắn không có mặt cũng không quan trọng) thì chỉ còn Tứ Lang đang không rõ tung tích.