Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 901 : Kim bảng đề danh
Ngày đăng: 17:00 18/04/20
“Cát Tường, ngươi mau ra nhìn xem.” trong lòng Liên Mạn Nhi cảm thấy kỳ quái liền sai nha đầu Cát Tường đi xem.
Cát Tường cầm lấy báo tiệp đi ra ngoài.
Báo tiệp như vậy, khi Ngũ Lang thi đỗ tú tài, nhà Liên Mạn Nhi đã từng nhận được một lần, ấn theo lệ cũ, là phải treo trên cao ở giữa đại sảnh, tỏ ý là quang tông diệu tổ (làm rạng rỡ tổ tông), đồng thời cũng để cho khách tới nhà chơi có thể dễ dàng nhìn thấy.
Hiện giờ, tờ Báo tiệp này của Tiểu Thất, là tờ thứ hai của nhà nàng. Điều này có thể sánh ngang với vẻ đẹp của các loại hoàng kim bạc trắng, cổ đồng ngọc khí (đồ cổ và ngọc), thậm chí còn vẻ vang hơn. Trong nhà cho dù chỉ có bốn bức tường, nhưng chỉ cần có thể có một hai tờ Báo tiệp này, cũng làm cho người ta khinh thường không được. Liên Mạn Nhi tin tưởng, sau này, nhà nàng còn có thể có nhiều Báo tiệp hơn nữa.
Liên Mạn Nhi đang nghĩ như vậy, thì Cát Tường đã chầm chậm chạy lại. So với tiểu nha đầu vừa rồi, Cát Tường đi theo Liên Mạn Nhi gặp qua nhiều sự việc, nên cũng ổn trọng hơn rất nhiều. Nhưng bản thân nàng, giờ phút này rõ ràng vô cùng kích động.
“Hồi cô nương, vừa rồi cũng là đưa tin mừng. Không phải tin mừng của Nhị gia, mà là của đại gia.” Cát Tường kích động bẩm báo.
“Là . . . . . Là ca con cũng trúng?” Trương thị ở bên cạnh, giọng nói run run vội bắt lấy tay Liên Mạn Nhi.
“Nói mau.” Liên Mạn Nhi liền thúc giục Cát Tường.
“Là đại gia thi đỗ kỳ thi Hương!” Cát Tường lập tức nói, rồi lấy một tờ Báo tiệp đưa cho Liên Mạn Nhi, “Đây là Báo tiệp của đại gia, mới vừa rồi lão gia nhận, nhìn thấy nô tỳ đi qua, bảo nô tỳ cầm lấy đưa cho phu nhân và cô nương xem một chút.”
Liên Mạn Nhi vội đón lấy Báo tiệp, nhìn kỹ.
“Mạn Nhi, trên này viết cái gì, mau đọc cho mẹ xem.” giờ phút này Trương thị có vẻ vô cùng vui mừng, vội thúc giục Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi vâng lời đọc nội dung Báo tiệp cho Trương thị nghe.
“A di đà Phật.” Trương thị nghe xong, biết Ngũ Lang đứng thứ tư trong kỳ thi Hương, liền chắp tay lại niệm Phật.
Từ tú tài đến Cử nhân, tự hồ chỉ có một bậc thang. Song, lại có rất nhiều người đọc sách đến già, vẫn chỉ là một lão Đồng sinh, có rất nhiều tú tài, cả đời cũng không bước qua nổi bậc thang này. Từ tú tài đến Cử nhân, cái bậc thang này, khoảng cách kỳ thật vô cùng lớn. Tú tài không thể làm quan, tối đa cũng chỉ làm được phụ tá, làm Tây Tịch cho người ta. Tuy nhiên, Cử nhân lại có thể trực tiếp được bổ nhiệm làm quan.
Cử nhân có địa vị cao hơn, được hưởng đãi ngộ tốt hơn, đồng thời cũng có nhiều đặc quyền hơn.
“Ấu Hằng ca cũng trúng.” Ngũ Lang liền nói.
“Đúng vậy, Ấu Hằng ca vẫn đi cùng đường với bọn đệ, đến thị trấn mới tách nhau ra.” Tiểu Thất lại nói tiếp.
“Vương Tiểu thái y lần này thi đứng thứ mấy?” Liên Thủ Tín hỏi.
“. . . . . . Đứng thứ hai mươi.” Ngũ Lang có gì nói nấy đáp.
Trương thị và Liên Thủ Tín đều gật đầu.
“Lần trước cậu ấy cùng Ngũ Lang thi tú tài gì đó, thi còn tốt hơn so với Ngũ Lang. Lần này. . . . . . Không sao, thi đỗ là tốt rồi.” Liên Thủ Tín và Trương thị đều nói.
Vương Ấu Hằng lần này không thi tốt bằng Ngũ Lang.
“. . . . . . Ấu Hằng ca hai năm qua tạp vụ nhiều lắm, thời gian chân chính có thể chuyên tâm đọc sách ngược lại không nhiều lắm. Bằng không, nhất định có thể thi tốt hơn.” Ngũ Lang liền nói.
Tất cả mọi người đều gật đầu, Vương Ấu Hằng hai năm qua ở huyện Cẩm Dương cùng cậu hắn qua lại bôn ba, có thể nói là chống đỡ gia nghiệp nhà cậu hắn, đương nhiên là phải tốn khá nhiều tâm tư. Mà lần này, Vương Ấu Hằng có thể thi đỗ, là nhờ trước khi thi ở cùng với Ngũ Lang mấy ngày. Là Ngũ Lang đem những đề mục mà Lỗ tiên sinh đưa ra, còn có các loại giảng giải đều không giữ lại mà cho Vương Ấu Hằng.
Dĩ nhiên, chuyện này, Ngũ Lang không có nói ra.
“Vậy Tiểu Cửu kia, chắc cũng thi đỗ chứ?” Liên Mạn Nhi lại hỏi.
“Tiểu Cửu ca lần này thi đứng thứ ba.” Tiểu Thất cười đáp.
Trầm Khiêm từ nhỏ đã được danh sư chỉ bảo, chính là Đồng Tử Công (một tuyệt kỹ của Thiếu Lâm, ý là được dạy dỗ, rèn luyện từ nhỏ), giờ lại dụng tâm ở phương diện này, thành tích tất nhiên không tầm thường.
“Cái này đúng là chuyện tốt không ngừng.” Trương thị cười nói. Hài tử nhà mình thi đỗ, những người cùng mình giao hảo cũng thi đỗ, còn có gì có thể làm người ta vui vẻ bằng điều này. Trương thị chính là kiểu người, mình có chuyện tốt, vui vẻ, cũng hi vọng người khác cũng có chuyện tốt, mọi người cùng nhau vui vẻ.