Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 913 : Đều ngóng trông ngày tốt lành đến
Ngày đăng: 17:00 18/04/20
Trên thế giới này, có rất nhiều người cần trợ giúp, giống như trước đó cũng có rất nhiều người nguyện ý đưa tay giúp người. Muốn đạt được trợ giúp của người khác, đầu tiên phải xác định rõ mình muốn thay đổi, để cho người khác xác định được ngươi cần sự giúp đỡ của hắn. Nói đơn giản, ngươi phải vươn tay trước, tự cứu mình, như vậy người khác mới có thể trợ giúp ngươi tốt hơn.
Nếu cả nguyện vọng mong được trợ giúp cũng không biểu hiện ra, mặc dù có người nóng lòng muốn giúp, cũng sẽ khó xử.
Liên Mạn Nhi vẫn cảm thấy, mấy cô bé đồng lứa với nàng trong Liên gia, có hai mặt cực đoan tách biệt vô cùng lợi hại. Trong đó một cái cực đoan là hai tỷ muội Hoa Nhi và Liên Đóa Nhi, các nàng quá mức ích kỷ, chỉ biết mình, mình muốn như thế nào thì dùng mọi thủ đoạn đoạt lấy, căn bản không thèm để ý sẽ làm tổn hại đến người khác.
Mà đổi thành một cái cực đoan khác, là Liên Chi Nhi, Liên Mạn Nhi, Liên Diệp Nhi, cũng bao gồm Liên Nha Nhi mấy nữ hài tử còn lại.
Mấy nữ hài tử này, ở giữa gia đình không được coi trọng. Mẹ của các nàng hoặc là mềm yếu, ngu hiếu, hoặc là ngu xuẩn, ích kỷ, hoàn cảnh ảnh hưởng cộng thêm tính chất đặc biệt, mấy nữ hài tử này hoàn toàn như không có tồn tại. Các nàng không có mục tiêu, chỉ biết lao động, không biết tranh thủ, người khác không cần biết tốt xấu, các nàng đều yên lặng tiếp nhận.
Nữ tử như thế dễ chăm sóc, sẽ không tăng thêm phiền toái cho người nhà, căn bản cũng không cần người nhà quan tâm gì cả.
Mà ở cái niên đại này, cô gái như thế không phải là chỉ ở Liên gia mới có. Đại đa số đều không được chú ý, nữ tử ở dưới quan niệm nam tôn nữ ti lớn lên hoặc nhiều hoặc ít đều có những thứ đặc điểm này trên người.
Liên gia bởi vì có chút nguyên nhân đặc thù, ở phương diện này đặc biệt càng nổi trội. Dĩ nhiên, giờ tình huống như vậy đã xảy ra cải biến cực lớn.
Liên Mạn Nhi, Liên Chi Nhi cùng Liên Diệp Nhi đã không giống như cô bé gặp cảnh khốn cùng trong quá khứ, chỉ có Liên Nha Nhi là biến hóa không lớn. Liên Nha Nhi như vậy, Liên Mạn Nhi muốn giúp nàng, có thể giúp được cũng rất ít. Bởi vì chính Liên Nha Nhi cũng không biết mình muốn cái gì. Liên Mạn Nhi có thể giúp Liên Diệp Nhi. Là bởi vì Liên Diệp Nhi biết rất rõ ràng nàng muốn cái gì, hơn nữa nguyện ý vì mục tiêu mà cố gắng, thậm chí đánh cược cả tính mạng.
Liên Nha Nhi cũng đáng thương, nhưng không có đáng giá bằng Liên Diệp Nhi. Tình cảm Liên Mạn Nhi đối với các nàng dĩ nhiên không giống nhau.
Hiện tại Liên Nha Nhi lựa chọn muốn đi theo Chu thị, bất kể đây có phải một lựa chọn tốt hay không, có thể đưa ra lựa chọn, đối với Liên Nha Nhi mà nói đã là tiến bộ cực lớn.
“Cha, ta phái quản sự đi qua xem một chút đi. Đừng làm cho bọn họ đem chuyện náo loạn quá lớn.” Liên Mạn Nhi liền hướng Liên Thủ Tín nói.
Lục Lang không có đi theo Liên Thủ Nghĩa và Hà thị, một mình hắn cõng chăn chiếu của hắn, tiến vào trong học đường của nhà Liên Mạn Nhi.
Liên Thủ Nghĩa và Hà thị dọn đến La gia thôn, ngày thứ hai liền đem vật liệu gỗ, gạch đá từ phòng ốc nhà cũ dỡ ra, chuồng heo cùng vườn rau xanh dùng xe kéo đến La gia thôn, nối tiếp nhà bên cạnh La Tiểu Yến, đào đất dựng nền móng bắt đầu đắp phòng.
Trong lúc nhất thời, nhà cũ liền yên tĩnh lại, La gia thôn nhà La Tiểu Yến thì náo nhiệt.
Liên Thủ Nghĩa muốn đắp phòng, một nhà La Tiểu Yến đều công việc lu bù lên, La Tiểu Ưng xin nghỉ giúp hai ngày công, sau lại trở về làm việc, còn Nhị Lang nghỉ dài hạn ở chỗ cho thuê xe ngựa. Ngày thứ hai Liên Thủ Nghĩa và Hà thị dọn đi La gia thôn, Nhị Lang cùng La Tiểu Yến liền đi tới nhà Liên Mạn Nhi.
Nhị Lang khuôn mặt u sầu, La Tiểu Yến ôm Nhị Nữu Nữu, trên mặt tựa hồ cũng có chút lo sợ bất an.
“. . . . . . Nói muốn xây năm phòng, còn muốn học nhà Tứ thúc, muốn dùng cửa sổ thủy tinh gì chứ. Cháu hỏi cha tiền có đủ hay không, cha nói cha không có tiền, bảo cháu bỏ tiền, nói là phòng ốc kia sau này sẽ là của cháu.” Nhị Lang ngồi ở đó nói chuyện cùng Liên Thủ Tín, hai bả vai có chút cúi đi xuống.
Đông sương phòng của Liên Thủ Nghĩa ở nhà cũ là ba gian, hơn nữa chuồng heo cùng tường gạch đá dung để xây lại vườn rau xanh và một khu nhà ba gian phòng thì vật liệu cũng tạm đủ rồi, nếu muốn nữa sẽ rất có hạn . Nhưng nếu muốn xây năm phòng, còn muốn xa hoa phô trương, vậy đòi hỏi cần rất nhiều tiền.
Hai năm qua, Nhị Lang đương nhiên cũng tích cóp chút ít tiền, nhưng đều ở trong tay La Tiểu Yến. Số tiền kia tính toán để La gia sửa chữa phòng ốc, cho La Tiểu Ưng cưới vợ mà dùng.
“Cháu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, cháu liền nói, hay là trước đắp ba gian, dù sao cũng ở đủ. Chờ sau này tiền dư dả rồi liền xây nhiều hơn. Cháu nói thế, cha và mẹ cháu đem cháu mắng đủ tồi tệ.” Nhị Lang vừa nói chuyện, dứt khoát đầu cũng cúi xuống.
Liên Thủ Nghĩa và Hà thị mắng hắn mắng vô cùng ác, trong đó dĩ nhiên cũng tiện thể mắng La Tiểu Yến cùng với La gia, nói La gia và La Tiểu Yến che giấu tiền Nhị Lang kiếm được. La gia có nhi tử của mình, lại để cho con rể nuôi thật không có đạo lý. La Tiểu Yến vì chiếu cố gia đình mình mà bóc lột nam nhân, càng không có đạo lý.
Mấy người của La gia bị mắng máu chó xối đầu.