Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 921 : Hỏi thăm
Ngày đăng: 17:00 18/04/20
“Đúng vậy!” Trương thị cười hỏi ” Lục gia khi nào trở về?”
“Buổi sáng hôm nay đã phái người đưa tin nói là ngày kia mới có thể trở về.” Trầm tam phu nhân nói đến ngày Trùng Dương trong nhà sẽ mời khách, mời Trương thị và Liên Mạn Nhi đến nhà.
Trương thị và Liên Mạn Nhi đương nhiên gật đầu đồng ý, Liên Mạn Nhi tự tay dâng lên bái thiếp mời Trầm tam phu nhân và hai tỷ muội Trầm Nghị, Trầm Thi đến nhà nàng uống rượu xem hí khúc (hát tuồng). Trầm tam phu nhân không biết nhiều chữ nên hỏi Liên Mạn Nhi thời gian rồi cười đồng ý.
“Ta còn chưa chúc mừng Liên phu nhân song hỷ lâm môn, có hai nhi tử tiền đồ rộng mở không ai sánh bằng.” Trầm tam phu nhân vừa cười vừa nói với Trương thị.
“Muốn nói phúc khí ta sao sánh được với Tam phu nhân.” Trương thị vừa cười vừa khiêm tốn nói.
“Không những nhi tử giỏi giang, khuê nữ xinh đẹp như thiên tiên nhân gian khó thấy. Không chỉ ta mà mọi người ở phủ thành người nào nhắc tới các phu nhân cũng hâm mộ mong được giống như phu nhân.” Trầm tam phu nhân vừa nói chuyện vừa mỉm cười nhìn Liên Mạn Nhi.
“Tam phu nhân ngài đừng quá khen con bé như vậy. Đứa nhỏ này tính cách chỉ tàm tạm chu đáo hiểu chuyện cũng biết thương người. Con bé tay thô chân to so với những tiểu thư khuê tú ở phủ thành còn kém xa lắm, huống chi hai khuê nữ của tam phu nhân còn ưu tú hơn con bé không biết bao nhiêu lần, ta ở nhà cũng thường bảo con bé nên thân cận với hai vị tiểu thư để học hỏi nhiều hơn một ít.” Trương thị vội cười nói.
Trương thị đã xã giao khá hơn, làm cho cuộc nói chuyện vô cùng tự nhiên lưu loát, mặt khác Trương Thị tính tình phúc hậu rất hiếm người không thích nàng. Huống chi Trầm tam phu nhân cũng có hai nữ nhi dáng vẻ trắng trẻo mi thanh mục tú hơn nữa nói chuyện cực kì lễ phép. Mặt khác, dù sao cũng đều là nữ nhi nên hành động lời nói rất dịu dàng Trương thị cảm thấy không giống nữ hài tử nông thôn chua ngoa, thật hiếm thấy. Trương thị thật lòng thích hai cô nương này.
“Lời này nên để ta nói chứ.” Trầm tam phu nhân nói “Ta thường nói hai đứa chúng nó nên theo Mạn Nhi học một ít.”
Nói xong Trầm tam phu nhân liền bảo người chuyển hai chậu hoa Ngọc Thạch tinh xảo đẹp mắt đến trước mặt Liên Mạn Nhi.
” Gần đây nhà mẹ đẻ đưa tới cho ta, cô nương thấy sao?” Trầm tam phu nhân cười hỏi Liên Mạn Nhi.
Trầm Nghị và Trầm Thi hai người đều đứng dậy hành lễ chào phụ thân. Trầm Tam gật gật đầu cũng ngồi xuống đối diện giường gạch Trầm tam phu nhân. Trầm tam phu nhân thấy Trầm Tam mặt sắc ửng đỏ lộ vẻ là đã uống chút ít rượu liền hướng hai khuê nữ khoát tay áo, Trầm Nghị và Trầm Thi hành lễ liền mang theo nha đầu của riêng mình lui ra ngoài.
Trầm tam phu nhân cho người mang canh giải rượu cho Trầm Tam.
“Nàng có tặng hai bồn Hoa kia không?” Trầm Tam nói cũng không uống nhiều lại hỏi Trầm tam phu nhân.
“Tặng rồi.” Trầm tam phu nhân liền nói, “Nàng từ chối không nhận, là ta nói ra là ý của hai khuê nữ nàng mới nhận.”
“Đây là nàng biết đến lễ nghĩa, trong mắt không tham.” Trầm Tam liền nói.
” Hai năm qua ta cũng thấy mưu kế tinh tế của nàng, bộ dáng cùng tính tình quả thật hiếm thấy, cũng không đoán được người như nàng thích cái gì.” Trầm tam phu nhân liền nói.
“Tất cả cũng tùy vào duyên số.” Trầm Tam liền nói.
“. . . . . . Cũng là vận may tốt.” Trầm tam phu nhân liền nói, “Hiện giờ dù căn cơ đơn giản chút ít nhưng sau này nhất định sẽ khó lường.”
“Nói đến căn cơ, đâu ai phải ai sinh hạ ra cũng có chứ?” Trầm Tam liền nói, “Thuỷ tổ hoàng đế trước vẫn ở trên núi làm thợ săn, lúc bắt đầu khởi nghiệp Lão tổ tông nhà chúng ta cũng chỉ khiêng cái cuốc.”
Trầm tam phu nhân nghe không nhịn được cũng hé miệng cười.