Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 13 : Tớ thích cậu
Ngày đăng: 21:26 20/04/20
Lúc này, tôi với Nhan Nghiên còn chưa biết, mình đã bị người tôi theo dõi. Lên chuyến xe số 6, tôi với Nhan Nghiên ngồi cùng 1 ghế.
"Chốc nữa có muốn 2 chúng ta cùng đi xem phim không?"
Tôi đề nghị nói.
"Không được, tớ về nhà muộn, ông sẽ mắng tớ."
Triệu Nhan Nghiên nhỏ giọng nói.
"Cậu nói mình phải tham gia cuộc thi máy tính toàn quốc, cho nên bị Thầy giáo lưu lại dạy phụ đạo."
Tôi giúp nàng nghĩ kế.
"Nhưng mà… Nhưng mà tớ không thể lừa gạt ông được!"
Triệu Nhan Nghiên do dự nói.
Tôi biết nàng đang do dự, xem ra như vậy nhất định là có cơ hội.
Tôi ra vẻ ảo não nói:
"Thì ra là cậu không thích cùng tớ ở chung một chỗ."
Triệu Nhan Nghiên bị tôi hù dọa cho giật mình, cắn răng một cái nói:
"Được rồi, chúng ta đi xem phim."
Tôi và Triệu Nhan Nghiên xuống xe ở chỗ Rạp chiếu phim Nhi Đồng. Từ xa đã thấy 1 tấm áp phích lớn của Lưu Đức Hoa, bây giờ đang chiếu bộ phim kinh điển của Lưu Đức Hoa: "Trời và Đất", cũng chính bởi vì bộ phim này, mà bộ phim sau "Vong Tình Thủy" danh chấn cả Thần Châu đại lục.
Rất may mắn bộ phim này cũng là bộ phim tôi thích, tôi cửa bán vé, lấy 5 đồng ra nói:
"Bán cho 2 tờ vé thường!"
Tôi thật ôm thật chặt Triệu Nhan Nghiên, nhẹ nhàng nói ở bên tai của nàng:
"Tớ cũng vậy!"
Sau khi nói ra được những lời này, trong lòng Triệu Nhan Nghiên không còn ngăn cách gì nữa, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc, tùy ý để tôi ôm nàng.
Một lát sau, Triệu Nhan Nghiên nói với tôi:
"Cậu còn chưa có đáp ứng tôi."
"Đáp ứng cậu cái gì?"
Tôi không hiểu, hỏi.
"Sau này, bất cứ lúc nào cũng không được rời xa tôi. Lúc nãy khi tôi xem bộ phim kia, trong lòng tôi vô cùng hoảng sợ, cảm thấy tính mạng con người thật sự rất nhỏ bé. Tôi có cảm giác, cảm giác một ngày nào người sẽ rời bỏ tôi, thật đấy, Lưu Lỗi, cảm giác đó của tôi vô cùng rõ ràng, tôi rất sợ! Cậu có đáp ứng với tôi không?"
Triệu Nhan Nghiên vừa nói, nước mắt vừa rơi xuống.
Tôi đúng là bội phục, giác quan thứ 6 của nữ nhân quả thật vô cùng mạnh mẽ, đúng vậy, nếu lịch sử không thay đổi, thì năm 30 tuổi, trong lúc tham gia hôn lễ của Triệu Nhan Nghiên, tôi sẽ bỏ mình ngoài ý muốn.
Nhưng, đời này sẽ không như vậy, tôi đã sống lại, thì tôi phải nắm giữ tất cả vận mệnh trong bàn tay của mình.
Hơn nữa, hơn nữa, bọn tiểu quỷ biết tôi có Diêm Vương làm chỗ dựa, muốn làm cho tôi chết ư, có bảo họ ăn gan hùm họ cũng không dám.
Lại nói tới vị Diêm Vương lão ca này, đã lâu tôi không có liên hệ với hắn, rãnh rỗi phải gọi điện thoại cho hắn mới được, nếu không đúng là có chút nhớ hắn.
Đương nhiên, chỉ gặp mặt trên phương diện tinh thần, chứ tôi không muốn trẻ như vậy mà phải đi gặp hắn.