Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 131 : Biểu diễn âm nhạc
Ngày đăng: 21:27 20/04/20
"Đúng rồi, Lưu Lỗi đâu?"
Ngô mập mạp sợ nàng tiếp tục dây dưa vấn đề này nên chuyển đề tài.
"Đã đi rồi! Lúc các người không có ở đấy!"
Ngô Huỳnh Huỳnh không vui nói.
"A? Đi rồi?"
Ngô phụ tiếc hận nói, rõ ràng là vô duyên vô cớ mất đi một cơ hội tốt.
"Sao vậy?"
Ngô Huỳnh Huỳnh thấy phụ thân mình như bị mất tiền, kỳ quái hỏi.
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì! Chúng ta còn đang muốn cám ơn hắn!"
Ngô mập mạp ấp úng nói.
"Cám ơn? Tại sao phải cám ơn? Cám ơn hắn đụng hỏng xe của ta ư?"
Ngô Huỳnh Huỳnh nghi hoặc hỏi.
"Chuyện này..."
Ngô mập mạp nhất thời cứng họng.
Cũng may là Ngô Huỳnh Huỳnh không để ý, tiếp tục hỏi:
"Hai người tới đây làm gì?"
"Em lái xe..."
Lời của Ngô mập mạp mới vọt ra khỏi cổ, thì đã hối hận, nhưng không còn kịp nữa rồi.
"Đưa chìa khóa xe cho chị, chị lái."
Ngô Huỳnh Huỳnh nở nụ cười, nói.
"Em lái xe cho Tử lão đầu..."
Ngô mập mạp run sợ đưa chìa khóa xe cho Ngô Huỳnh Huỳnh.
...
Khi tôi tới được tập đoàn Ánh Rạng Đông thì đã hơn 9h tối. Triệu Quân Sinh đang ngồi ở trong phòng làm việc xem một đống giấy tờ, giống y như lần đầu tiên tôi gặp hắn.
Mười mấy năm qua, mình vẫn không thể nào quên được nàng, ấn tượng của mình về nàng thật sự là quá sâu đậm.
Hai năm gần đây, nỗi nhớ có vơi đi một chút, nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn, khơi dậy nỗi niềm kia.
"Không có gì."
Triệu Quân Sinh cười cười. Nếu đem ý nghĩ của mình nói ra, thì thật sự là quá kinh hãi thế tục!
"Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, tiểu nha đầu Nhan Nghiên này tại sao lại có thể cho phép cháu có thêm nữ nhân đây?"
Triệu Quân Sinh nói.
"Không phải là cháu tìm, mà là nàng chủ động tác hợp."
Tôi bất đắc dĩ nói. Vốn tôi có là sắc lang, nhưng cũng chưa nghĩa tới ý nghĩa vượt rào, không nghĩ tới Triệu Nhan Nghiên này lại tác hợp, sau là Vi Nhi, làm cho tôi càng ngày càng sắc lang.
"Cái gì!"
Triệu Quân Sinh mở to hai mắt nhìn, đây là chuyện làm hắn kinh ngạc nhất:
"Cháu nói là Nhan Nghiên chủ động tác hợp?"
Vốn Triệu Quân Sinh nghĩ là do Triệu Nhan Nghiên quá yêu tôi, cho nên mới chấp nhận chung chồng, không nghĩ tới lại là do nha đầu này chủ động tác hợp.
"Đúng vậy, thật ra thì cháu cũng rất kỳ quái" Tôi nói.
Nói thật, đến bây giờ tôi còn vẫn có cảm giác như mình đang mơ, cuộc sống sau khi sống lại với tôi đúng là một giấc mộng.
Rất nhiều chuyện tình hoang đường, cũng đã trở thành sự thật.
"Bỏ đi, chú Triệu cũng không nói nhiều làm gì. Giờ cháu đã là chủ tịch một tập đoàn, còn là cấp trên của chú. Nhưng nữ nhân nhiều cũng sẽ có nhiều phiền toái, Chú Triệu cũng là người từng trải. Mặc dù nha đầu Nhan Nghiên này không phản đối, nhưng mà... Nhiều người như vậy cháu có thể ứng phó được không."
Triệu Quân Sinh mập mờ nói.
Tôi sửng sốt, nhưng ngay lập tức hắn biết Triệu Quân Sinh nói tới phương diện nào. Nhưng loại chuyện này tôi sao có thể nói với hắn được?
Chẳng lẻ tôi nói cho hắn biết hai nha Nhan Nghiên và Vi Nhi cũng không thể thỏa mãn được tôi?
"Chú Triệu, cái này... cháu có muốn cũng không được, Nhan Nghiên sao có thể để cho cháu tìm người mới đây."
Tôi giả ngu nói.
Triệu Quân Sinh nhìn tôi có thâm ý, trông giống y như một khoa học gia, làm cho tôi không rét mà run.