Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 147 : Tô Dĩnh Tư YY
Ngày đăng: 21:28 20/04/20
"Không phát sinh bất cứ chuyện gì?"
Triệu Nhan Nghiên cùng Trần Vi Nhi kỳ quái nhìn tôi, hai người vô cùng nghi hoặc
"Chẳng lẽ phải đem đại minh tinh kia XXOO thì các em mới hài lòng hay sao?"
Tôi thật không hiểu hai nha đầu này nghĩ như thế nào.
Nếu nói các nàng ghen, tại sao lại còn ủng hộ, nếu nói các nàng không ăn giấm, thì sao lại cảm thấy vị chua
"Vậy thì không phải. Bọn em chẳng qua là cảm thấy kỳ quái, anh là một đại sắc lang, tại sao lại có thể bỏ qua một miếng thịt béo tới như vậy?"
Trần Vi Nhi lắc đầu nói. Có thể thấy, nàng đang thở phào nhẹ nhõm
"Trong mắt của các em, lão công là người như vậy hay sao?"
Tôi cười khổ nói
"Đương nhiên! Nếu không thì sao em với Nhan Nghiên lại lần lượt trước sau trúng kế của anh!"
Trần Vi Nhi nói.
"Hình như em là người chủ động trước mà"
Tôi cười hì hì nói
"A, sao lại cấu anh đau như vậy!"
Phần eo của tôi trong nháy mắt bị hai con cua cái chia nhau ra cắp. Phản ứng đầu tiên của tôi là, nếu sau này có nhiều cua cái hơn, thì sống thế nào được đây!
"Tốt lắm! Dám đánh lén lão công của các em, không thu thập các em thì không được rồi!"
Nói xong, tôi nhanh chóng cởi y phục trên người xuống, hướng tới nhị nữ nhào tới
"Đừng mà! Có kẻ cưỡng gian…."
Triệu Nhanh Nghiên bỗng nhiên hét lớn
Không thể nào, nha đầu Triệu Nhan Nghiên này từ khi nào học được cái giọng như vậy rồi?
Nhưng mà tôi lại càng hưng phấn, ăn hết các nàng…..
……
Trương Tiểu Minh rốt cục cũng không chịu được đòn tâm lý này, khai ra tất cả mọi chuyện
Kết quả phán quyết đầu tiên là, hai người phạm tội cưỡng gian chưa thành, Hoàng Vĩ Thành bị phán xử 10 năm tù, Trương Tiểu Minh bị phán xử 12 năm tù. Trương Tiểu Minh đối với kết quả phán quyết rất là không hài lòng, rõ ràng người lúc ấy cưỡng gian là Hoàng Vĩ Thành, mình chẳng qua chỉ là đồng phạm, mà tại sao lại nặng hơn
Lúc đó mình đang khó chịu vô cùng, khi hắn vuốt ve mình, mình có cảm giác khoái cảm tuyệt vời, làm cho mình hưng phấn khó có thể tự kiềm chế….Chẳng lẽ đây là sự cao trào trong sách đã miêu tả….
Mình tại sao có thể thích cảm giác này chứ, thật là xấu xa mà…..
Tô Dĩnh Tư nghĩ tới đây, xấu hổ không chịu nổi. Nhưng mà trong máy quay, tại sao mình lại rên rỉ như vậy chứ….
Những bộ dạng khó coi này đã bị nan nhân kia nhìn hết rồi….Việc này bảo mình làm sao có thể đối mặt với người ngoài được cơ chứ!
Nhưng mà Tô Dĩnh Tư cũng không biết tại sao, biết rõ là hư hỏng, nhưng vẫn trơ mắt nhìn cảnh tượng người kia vuốt ve chỗ đó của mình
Bất tri bất giác, Tô Dĩnh Tư bỗng nhiên cảm giác được hạ thể của mình đã ươn ướt
Tô Dĩnh Tư vội vàng hít một hơi, chẳng lẽ mình đã có xuân thủy?
Tô Dĩnh Tư cuống quít cởi quần con, phát hiện trên nó có dính nhiều chất lỏng trong suốt, giống y như ngày đó
Tô Dĩnh Tư nhìn cảnh tượng trong máy quay, rồi lại nhìn cái quần con, trong lòng vô cùng chờ đợi hắn làm như thế với mình một lần
Chẳng qua đây chỉ là ý nghĩ nhất thời, Tô Dĩnh Tư lập tức tỉnh táo lại. Mình đang suy nghĩ cái gì đấy! Tại sao có thể chờ đợi chuyện như vậy được!
Nếu như vậy chẳng phải mình là người dâm đãng hay sao! Trước kia mình có như vậy đâu!
Đúng rồi, có lẽ là ngày đó xuân dược vẫn còn sót lại trong cơ thể mình, đúng rồi, nhất định là như vậy!
Tô Dĩnh Tư đêm mọi tội lỗi đổ lên xuân dược, nhưng nàng không biết xuân dược đâu phải là độc dược mãn tính, sao có thể phát huy tác dụng trong ba ngày sau được? Đương nhiên, những chuyện này Tô Dĩnh Tư không biết.
"Cốp cốp cốp!"
Bỗng nhiên, từ ngoài cửa truyền tới tiếng gõ
"Tiểu Tư, con có ở bên trong không?"
Ngoài cửa vang lên thanh âm của một trung niên nam tử
Không tốt! Tô Dĩnh Tư trong lòng thầm kêu, là cha mình tới! Tô Dĩnh Tư vội vàng tắt quay phim, nhưng mà trong lúc bối rối không tìm được điều khiển, đành rút luôn phích điện
"Cha….Người chờ một chút, con mặc quần áo"
Tô Dĩnh Tư hướng về phía cửa nói. Sau đó cuống quít đem cái quần con kia nhét xuống dưới gối, lại từ trong tủ treo quần áo lấy ra một cái quần mới
Nhưng mà cái này cũng giống y như cái quần đã mặc lần trước, vẫn là HelloKitty.