Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 152 : Lại thêm một lần nữa
Ngày đăng: 21:28 20/04/20
"A, tiểu cô nương kia, cô đến phòng bếp làm gì đó?!"
Một đầu bếp mập mạp quát lên.
"Chúng tôi muốn ăn một chén Ma Lạt Thăng, nhưng tôi muốn tự làm, có được không?"
Trần Vi Nhi khả ái nói.
"Cái này..."
Đầu bếp mập mạp có chút khó quyết định, dựa theo quy định trong nhà hàng, khách hàng không thể tới phòng bếp, nhưng hắn làm sao cự tuyệt tiểu cô nương khả ái này được.
"Chỉ một chén thôi, sẽ rất nhanh làm xong!"
Trần Vi Nhi chậm rãi nói.
"Ừ... Vậy thì được."
Đầu bếp mập mạp mơ mơ màng màng đáp ứng.
Bởi vì tiểu cô nương trước mặt này thật sự rất giống em gái của hắn, cho nên hắn không đành lòng cự tuyệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Nghĩ đến đây, đầu bếp mập mạp không khỏi có chút thất thần, em gái của mình còn khỏe mạnh, thì cũng giống như tiểu cô nương khả ái này, đáng tiếc...
Trần Vi Nhi thấy đầu bếp mập mạp đồng ý, cao hứng chạy đến trước bếp, thuần thục cầm chiếc nồi nhỏ nấu Ma Lạt Thăng lên.
Mặc dù đã lâu chưa làm qua thứ này, nhưng Trần Vi Nhi cũng không xa lạ gì với nó cả.
"Cô là ai? !"
Một đầu bếp cao gầy đi vào phòng bếp, kinh ngạc chỉ vào Trần Vi Nhi hỏi.
"Đây... đây là em gái của tôi."
Đầu bếp mập mạp cả kinh, vội vàng giải thích.
"Em gái của cậu? Em gái của cậu chẳng phải là một người sống thực vật hay sao!"
Đầu bếp gầy châm chọc nói.
"Đây là... một em gái khác!"
Đầu bếp mập mạp không vui nói.
"Hừ hừ, mập mạp, ta không cần biết cô ta có phải là em gái của cậu hay không, cậu dẫn nàng tới phòng bếp là không tuân thủ quy định, bây giờ lại để cho cô ta nấu ăn, đây chẳng phải là cậu mang danh dự của nhà hàng ra đùa hay sao?"
Đầu bếp gầy đắc ý nói nói.
"Là chính tôi muốn làm, không có liên quan gì tới anh ấy cả, đây chỉ là một chút hứng thú của tôi, có liên quan gì tới danh dự của nhà hàng!"
Lý Bác Lượng do dự nói.
"Không đủ phẩm chất cũng không có nghĩa là không thể dùng! Dựa theo tiêu chuẩn của nước Nhật, nếu không bán ra trên thị trường, thì sử dụng trong vòng nữa năm không có vấn đề gì! Nửa năm sau, chúng ta đã kiếm đủ tiền rồi, còn ai lo nhiều chuyện như vậy làm gì!"
Hậu Đằng Hùng Tam âm hiểm cười nói.
"Chẳng lẽ không xảy ra chuyện gì hay sao? Đây chính là buôn bán lừa dối đó!"
Lý Bác Lượng vẫn có chút không yên lòng, mặc dù chuyện hại người hắn đã từng làm, nhưng chuyện lớn như thế này thì hắn mới làm lần đầu.
"Có thể xảy ra chuyện gì cơ chứ, sao lá gan của cậu nhỏ tới như vậy! Lúc tôi đi Tùng Đảo tiên sinh đã nói nếu cậu gia nhập quốc tịch Nhật, thì cậu đã là người quốc tế rồi, lúc đó còn có ai dám làm gì cậu!"
Hậu Đằng Hùng Tam an ủi.
"Vậy thì phiền toái Hậu Đằng tiên sinh rồi!"
Lý Bác Lượng mừng rỡ nói.
Trong lòng đắc ý, lúc mình có tiền, có sự nghiệp, thì cũng là lúc mà Hứa Nhược Vân hồi tâm chuyển ý!
"Số lượng hàng hóa của chúng ta lần này tương đối lớn, nếu như có thể tìm được một nhà nào mua hết, thì sẽ đỡ khó khăn cho chúng ta."
Hậu Đằng Hùng Tam đề nghị nói.
"Cái chủ ý này không tệ, cho dù lúc đó có xảy ra vấn đề gì về chất lượng, thì cũng không liên quan gì tới chúng ta nữa rồi!"
Lý Bác Lượng tán dương nói.
"Đúng rồi, lần trước cậu nói cậu có ân oán gì với tập đoàn gì đông ấy nhỉ? Tập đoàn của bọn họ có buôn bán gì ngoài lĩnh vực IT hay không? Chúng ta trực tiếp bán cho bọn họ có được không?"
Hậu Đằng Hùng Tam nói.
"Tập đoàn Ánh Rạng Đông! Tôi không có thù oán gì với nó cả, nhưng mà con rể của chủ tịch tập đoàn đó có thù oán với tôi đấy! Hắc hắc!"
Lý Bác Lượng bỗng nhiên âm hiểm nói.
Ta nghe xong ở trong lòng thầm mắng, người này cũng quá tự tin, không nói tới việc tập đoàn Ánh Rạng Đông không có buôn bán gì ngoài lĩnh vực IT, cho dù có, cũng không phải hắn muốn bán là chúng tôi phải mua!
Nhưng mà nếu như chuyện này tôi có thể nghe thấy, thì không còn là chuyện của riêng bọn họ nữa rồi
Cho dù tập đoàn Ánh Rạng Đông cự tuyệt bọn họ, thì bọn họ cũng sẽ đem số đồ không tốt này tới nhà khác, đến lúc đó người lỗ vẫn là người trong nước.
Cho nên không bằng việc tương kế tựu kế, làm cho hắn có đi không có về