Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 164 : Tài xế taxi buồn bãn

Ngày đăng: 21:28 20/04/20


Thừa dịp thời điểm Diệp Tiêu Tiêu ngẩn người, tôi vội vàng lắ mình ra khỏi phòng làm việc

Hóa ra cửa phòng không khóa, Diệp Tiêu Tiêu chỉ có lừa tôi mà thôi.

Nha đầu này càng ngày càng quỷ kế đa đoan, ánh mắt vừa rồi của nàng làm tôi sợ hãi, xem ra sau này phải tránh xa nàng một chút.

Nếu như tiếp tục như vậy, tôi hoài nghi sẽ biến mình thành người họ Ngô thứ hai.

"Tại sao lại đi lâu như vậy?"

Triệu Nhan Nghiên đang buồn chán đợi ở trong hành lang, thấy tôi thì lập tức vui mừng nhưng cũng nhăn nhó nói.

"Diệp Tiêu Tiêu bảo anh từ bỏ khởi tố đối với Lý Thiếu Kiệt"

Tôi làm bộ bất đắc dĩ nói với nàng.

"Anh chắc chắn sẽ không đáp ứng, đúng không?"

Triệu Nhan Nghiên vòng qua cánh tay của tôi, nói.

"Tại sao em biết?"

Tôi kỳ quái hỏi.

"Chỉ tính riêng thời gian dài như vậy, không đủ để cho em biết hay sao"

Triệu Nhan Nghiên tự tin cười, nói:

"Nhưng mà cô Diệp có quan hệ gì với Lý Thiếu Kiệt?""Cha của Lý Thiếu Kiệt đã đáp ứng với cha của Diệp Tiêu Tiêu, nếu như có thể làm cho Lý Thiếu Kiệt không phải chịu trách nhiệm pháp luật, thì sẽ quyên góp cho sự nghiệp giáo dục của Tân Giang 20 vạn."

Tôi giải thích

"Vậy cô Diệp thất vọng rồi?"

Triệu Nhan Nghiên hỏi.

"Vậy cũng không phải, anh đáp ứng quyên góp 1000 vạn."

Tôi cười nói

"Ha ha, vậy thì cái tên Lý Thiếu Kiệt kia chẳng phải lả rất xui xẻo hay sao."

Triệu Nhan Nghiên cũng cười cười. Cô gái nhỏ này theo tôi một thời gian dài, đã bị nhiễm tính xấu của tôi rồi.

"Lão bà…" Tôi cười nói.

"Dạ?"

Triệu Nhan Nghiên cau mày liếc tôi một cái, biết bộ dạng này của tôi sẽ chẳng mang tới việc tốt đẹp gì rồi.

"Buổi tối đến nhà em nhé." Tôi hắc hắc cười nói.
Tôi ôm lấy Triệu Nhan Nghiên, không chút hoang mang nói.

Tài xế vừa nghe vậy, thiếu chút nữa tè ra quần, bây giờ hắn thực sự mới tin hắn chọc phải tiểu nhân vật.

Bạn gái của thằng nhóc này hóa ra là cháu gái của Bí Thư tỉnh ủy, vậy thì thân phận của hắn không kém chút nào, có khi lại còn hơn.

Tại sao mình lại ngu như vậy, chọc phải hắn cơ chứ.!

Tài xế taxi nhanh chóng kéo cửa xe quỳ xuống đất, tôi thấy trêu hắn đủ rồi, nên nói:

"Cảnh sát giao thông chặn anh lại, không phải vì anh vi phạm luật giao thông, sau này chú ý một chút, đừng làm chuyện như vậy nữa!"

Dù sao tôi với hắn cũng không có thâm cừu đại hận gì, dạy cho hắn một bài học là được rồi.

Tài xế taxi vừa nghe tôi nói như vậy, sao không hiểu cơ chứ. Nếu tôi đã nói như vậy, vậy thì tôi đã tha thứ cho hắn, hắn rối rít nói:

"Cám ơn đại ca! Cám ơn đại ca!"

"Được rồi, mau lái xe đi, tôi còn có việc phải làm đấy!"

Tôi vừa nói vừa hôn Triệu Nhan Nghiên một cái.

"Dạ Dạ! Chắc chắn sẽ không làm trễ nải chính sự của đại ca!"

Tài xế quỷ dị cười nói:

"Đi tới khách sạn buổi sáng chứ?"

"Khách sạn cái đầu ấy, đi Hoa Hưng tiểu khu!"

Vừa nói tôi kéo Trần Vi Nhi vào trong lòng.

Dạ được.

Tài xế một chân nhấn ga, cái xe phóng vọt ra ngoài. Hắn cũng có chút hâm mộ người này mạnh mẽ, đi ra cửa còn mang theo hai người đẹp!

Nhưng mà mình cũng thật may mắn, có được sự tha thứ của hắn, trong lòng thở phào một cái. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Lão công, chúng ta tới nhà của anh sao?"

Vi Nhi thấy tôi nói với tài xế tới Hoa Hưng tiểu khu, thì không khỏi sửng sốt.

Bình thường mỗi lần 3 người hoan hảo, đều ở trong biệt thự của Triệu Nhan Nghiên, đây là lần đầu tiên tới nhà Lưu Lỗi, Trần Vi Nhi có chút khẩn trương.

Dù sao nàng vẫn chưa chính thức ra mắt cha mẹ Lưu Lỗi, nên trong lòng có chút khẩn trương.