Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 171 : Quan hệ kỳ quái

Ngày đăng: 21:28 20/04/20


"Ăn, ăn đi, ăn nhiều quá sẽ thành heo, đến lúc đó không ai thèm lấy!"

Tôi nhìn trong danh sách là một thực đơn dài, khi người bán hàng quay đi rồi, thì tôi tàn bạo nói.

"Ai cần em lo! Không ai thèm lấy cô càng thích!"

Diệp Tiêu Tiêu tức giận nói.

"Vốn em có ý tốt lại thành người lòng lang dạ thú."

Tôi nhỏ giọng cắn môi nói.

"Em nói gì?"

Diệp Tiêu Tiêu nghe xong vội la lên.

"Không có gì"

Tôi nói:

"Thức ăn tới rồi, mau ăn đi."

Diệp Tiêu Tiêu nhìn bàn thức ăn mê người, nàng muốn ăn thật nhiều, nhưng trong lòng tính toán, mình đúng là quá tham ăn, ăn nhiều quá béo lên, đén lúc đó không ai thèm lấy…

"Diệp Tiêu Tiêu, thật sự là cậu sao!"

Bỗng nhiên có một âm thanh vui mừng truyền tới.

Diệp Tiêu Tiêu ngẩng đầu lên, kinh hô:

"Vương Trí Viễn, tại sao là cậu? Không phải cậu ra nước ngoài rồi sao?

"Chỉ mới trở về thôi, mấy hôm trước gọi điện thoại cho cậu, nhưng bác trai bác gái bảo cậu không có ở nhà, đang ở trường học!"

Vương Trí Viễn hưng phấn nói.

"Đúng vậy, tớ làm sao có thê sánh với Vương đại công tử được, chẳng qua tớ chỉ là một cô giáo nghèo mà thôi."

Diệp Tiêu Tiêu chợt nhớ tới cái bảng thực đơn giá cao ngất kia, có chút mất mát nói.
Nhưng mà trong lòng lại có chút khó chịu, lúc ở Mỹ, mình thích cô bé nào, chỉ cần ngoắc tay là người ta liếc mắt đưa tình, nhưng theo đuổi Diệp Tiêu Tiêu này thì đúng là quá khó khăn, lúc học đại học theo đuổi cả 4 năm, ngay cả tay còn chưa được nắm.

Vương Trí Viễn ở trong lòng âm thầm thề, một ngày nào đó, lão tử sẽ làm cho ngươi phải khuất phục dười háng! Nhưng ngoài mặt hắn lại không tỏ vẻ gì cả, ra vẻ phong độ thân sĩ nói:

"Vậy không quấy rầy hai vị dùng cơm, hôm khác chúng ta gặp lại, tiểu bằng hữu, gập lại sau nhé!"

Mặc dù Vương Trí Viễn ngoài mặt cười tươi, nhưng tôi thấy được tỏng ánh mắt hắn có một tia âm hàn.

Kể từ khi năng lực của tôi được kích thích, thì tôi đổi với người khác xung quanh nhạy cảm vô cùng, có thể dễ dàng đoán được vẻ mặt và ý nghĩ của người khác.

"Hừ, hừ! Như thê nào, có thể mị lực của bổn tiểu thư lớn tới mức nào không! Còn nói không ai thèm lấy, có người từ nước ngoài chạy về đấy!"

Diệp Tiêu Tiêu vô cùng đắc ý nói.

"Cái tên Vương Trí Viễn này không phải là người tốt, sau này cách xa hắn một chút!"

Tôi thản nhiên nói.

"Sao vậy, tôi thấy ánh mắt cậu sai lầm rồi!"

Diệp Tiêu Tiêu ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại không biết tại sao, có chút cao hứng.

Diệp Tiêu Tiêu vô cùng kỳ quái trách mình, tối hôm qua đã mất ngủ nghĩ về học sinh này, đối với thân phận của hắn càng ngày càng hiếu kỳ, kết quả nghĩ hưng phấn, nghĩ tới gần sáng mới ngủ được.

"Tùy thôi, em chỉ là hảo tâm nhắc nhở cô, cô tin hay không tùy cô."

Tôi cảm thấy mình nói thừa, cho nên không nói nữa.

Sau đó tôi vùi đầu ăn bành bao hấp, nói thật, bánh bao này đúng là nhất tuyệt, tôi với Nhan Nghiên ăn ở đây một lần, tuy mất 200 đồng, nhưng vẫn muốn ăn lại, lúc này khi Diệp Tiêu Tiêu đòi ăn sáng, tôi thuận đường đi ngang qua, rồi vào nơi này.

Nói thật, buổi sáng vì sợ trễ hẹn, tôi không có ăn cơm, lúc xuống ăn sáng chỉ qua loa 2 miếng, đúng là cảm thấy đói bụng.

Sau khi ăn như lang thôn hổ hết cái bánh bao, cầm lấy một chén trà tiểu mạch, thì tôi lúc này mới phát hiện Diệp Tiêu Tiêu đang ngồi thẳng, nhìn chằm chằm vào tôi!