Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 174 : Say rượu loạn tình

Ngày đăng: 21:28 20/04/20


"Tiểu Lưu! Bác Diệp mời cháu một chén có được không?"

Bác Diệp giơ chén rượu nói với tôi.

"Bác Diệp... Cháu thật không thể uống nữa..."

Đôi mắt của tôi đã lờ đờ thiếu tỉnh táo, nói.

Dưới sự tận lực mời mọc của bác Diệp, tôi đã uống tới 5, 6 chén Whiskey, giờ đây đúng là không thể nào uống thêm được nữa.

"Tiểu Lưu, nam tử hán đại trượng phu, không uống rượu thì sao được, hai chúng ta cạn thêm một chén nữa!"

Bác Diệp không tha cho tôi, nói.

Tôi bất đắc dĩ cầm chén rượu lên, cái gì mà không biết uống rượu thì không được, nếu như là bia hoặc rượu trắng, tôi dám nói ở thành phố Tân Giang này, không có mấy ai là đối thủ của tôi.

Nhưng mà đây là rượu tây, tôi đối với nó có một cảm giác sợ hãi trởi sinh. Kiếp trước của tôi đâu có uống qua hai chén Whiskey bao giờ đâu.

Tôi mới vừa mới đặt cái chén xuống, Diệp mẫu lại cầm chai rượu rót vào một chén, nhìn Diệp Tiêu Tiêu nói nói:

"Tiêu Tiêu , con cùng với Tiểu Lưu uống một chén!"

"Mụ... Con đã uống... rất nhiều, không thể... uống..."

Diệp Tiêu Tiêu dưới sự thúc giục mạnh mẽ của Diệp mẫu đã uống hai chén rồi.

Diệp Tiêu Tiêu vốn không uống được rượu, sau khi uống hai chén Whiskey, thần trí đã không rõ.

...

Không biết qua bao nhiêu lâu, tôi chẳng còn chút tỉnh táo nào nữa, chỉ cảm thấy có người nào đó đỡ tôi lên giường, rồi chẳng biết gì nữa.

Cũng không biết bao lâu sau, tôi chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, đầu đau như búa bổ.

Người nào từng uống rượu thì biết, đây chính là di chứng do uống nhiều rượu. Mặc dù thần trí của tôi chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng mà ở bên cạnh tôi truyền tới một cảm giác vô cùng đặc biệt.

Có một cái gì đó trắng mịn, mềm mại nằm ở cạnh tôi, hóa ra đó là thân thể của nữ nhân.

Tôi cũng không suy nghĩ nhiều nữa, tôi cho đó là Triệu Nhan Nghiên, hai tay tôi không tự chủ được đặt lên bộ ngực căng phồng, tôi sửng sốt, đây tuyệt đối không phải là Triệu Nhan Nghiên, tiểu nha đầu đâu có lớn như vậy, hình như là Trần Vi Nhi.

Nhưng mà tôi đâu có quản được nhiều như vậy, sau khi uống rượu xong, dục tính của nam nhân trở nên vô cùng mãnh liệt. Nguồn: https://truyenfull.vn

Tôi tự nhiên bò lên cái thân thể mềm mại này. Dùng sức một cái, tiến vào thân thể của nàng.

Nhưng mà khác hắn lúc bình thường, khi tiến vào thành trì, tôi có cảm giác rất mất sức, cổng thành đóng quá chặt.
"Có phải muốn em tự thú, rồi ngồi tù cô mới chịu phải không!"

Vừa nói, tôi liền móc ngay điện thoại trong túi quần ra, bấm 110.

"Alo, là Cục công an phải không?"

Sau khi nghe đầu bên kia trả lời, tôi nói:

"Tôi muốn tự thú... Tôi cưỡng..."

Tôi mới chỉ có nói được một nửa, đã bị Diệp Tiêu Tiêu giằng lấy cắt đứt, nàng trợn mắt nhìn tôi quát:

"Lưu Lỗi, con mẹ nó, em thật là máu đấy!"

"Nếu như em có thể ngồi tù, mà làm cô bình tâm lại, thì em cũng nguyện làm!"

Tôi nói.

Nhìn mỹ nữ trước mắt, trên khuôn mặt xinh đẹp còn mấy giọt , trong lòng của tôi vô cùng chua xót.

Toàn bộ là do tôi gây nên, nếu như không phải tôi sống lại, thì có lẽ Diệp Tiêu Tiêu vẫn là một tiểu cô nương vui vẻ.

"Em bị bắt rồi thì cô phải làm sao. Đầu em bị lừa đá hay sao?! Bình thường em rất thông minh, tại sao trong chuyện này lại ngu như vậy!"

Diệp Tiêu Tiêu chu cái miệng nhỏ, tức giận nói.

"Vậy cô..."

Tôi vui vẻ nói.

Nếu Diệp Tiêu Tiêu đã nói như vậy, thì chứng tỏ nàng đã tha thứ cho tôi rồi!

"Lưu Lỗi..."

Diệp Tiêu Tiêu bỗng nhiên cắn môi, nhỏ giọng nói:

"Em hình như thích anh."

Mặc dù âm thanh kia chỉ nhỏ như con muỗi, nhưng trong tai tôi nó lại như được nói ra từ loa phóng thanh.