Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 235 : Xúc động trong lòng

Ngày đăng: 21:28 20/04/20


Sau khi tỉnh rượu, Sở Cao lại bắt đầu thấy sợ hãi. Ba người chúng tôi đều là từ nơi khác đến, cho nên về cơ bản không biết Đại Hưng bang là cái gì, Sở Cao là người địa phương nên không thể không biết, do ngày hôm qua không biết những người này là người của Đại Hưng bang, vì say rượu mà lại xảy ra xung đột với bọn họ.

Nhưng sau khi nghe tên tóc tím nói bọn họ là người của Đại Hưng bang, thì lập tức tỉnh rượu một nửa! Đại Hưng bang là bang phái xã hội đen lớn nhất ở thành phố B, nghe nói sau lưng còn có một thế gia hậu thuẫn về tài chính, thế lực vô cùng lớn.

"Đại ca, anh nói bọn họ có trả thù chúng ta hay không?"

Vừa về tới ký túc xá, sau khi tỉnh rượu Sở Cao đã bắt đầu lo sợ.

"Trả thù? Nếu trả thù thì đã trả thù rồi"

Âu Dương Thiên Tề xem thường nói.

"Đại ca, Đại Hưng bang là một bang phải ở đây, rất có thế lực!"

Sở Cao lo lắng nói.

"Sợ cái chim ấy! Dũng khí của chú lúc nãy biến đâu hết rồi!"

Âu Dương Thiên Tề nói.

"Vừa rồi... Không phải chỉ là do uống rượu thôi hay sao!"

Sở Cao ngại ngùng nói.

"Không có chuyện gì đâu, bọn họ tìm tới cũng tốt, cùng lắm thì chúng ta lại làm một trận nữa với chúng!" H

oàng Văn Tĩnh nói.

"Ngay cả khi… chúng là xã hội đen."

Tôi cũng nói.

"..."

Sở Cao nhìn ba người bạn cùng phòng đều coi như không có chuyện gì xảy ra, thật không biết nên nói gì.

Cũng không biết bọn họ có sức mạnh gì mà không sợ hãi, nhưng về căn bản có thể họ không biết Đại Hưng bang ở nơi này lợi hại như thế nào.

Sở Cao được mọi người an ủi nên cũng dần dần an tâm, nghĩ thầm mình là sinh viên, bình thường cũng không ra bước ra khỏi cửa trường, Đại Hưng bang tìm được mình cũng không phải dễ, cho nên phải tính toán trong một thời gian dài vậy.

Mà Đại Hưng bang cũng quyết không bỏ qua chuyện này, ở bệnh viện Đường chủ của phần đường Bạch Long - Lý Đại Long quát lên như sấm, khi nhìn thấy Khôn ca nửa sống nửa chết, tức giận nói:

"Đã điều tra xong chưa, bọn chúng là ai?"
Tôi tự nhiên hỏi.

Ngày hôm qua bị thu phí nhiều quá, tôi quên mất không mang thẻ ăn, đi tới cửa phòng ăn mới nhớ ra.

"Có! Cậu không có sao? Trước hết dùng thẻ của tôi cũng được mà!"

Âu Dương Thiên Tề lấy trong túi quần ra một thẻ ăn của đại học Hoa Hạ nói.

Tôi nhìn thẻ ăn trong tay Âu Dương Thiên Tề một chút, nhớ lại cái ngày ở đại học trước kia, có chút tự ti! Tôi đã không dám nhìn Triệu Nhan Nghiên biểu lộ.

Lại nghĩ tới thời tôi học cấp 2, nó còn là nguyên nhân tạo cho tôi có tâm lý tự ti kia...

Tôi lắc đầu, nhớ lại những chuyện xa xôi ngày xưa, điều mà tôi chôn dấu nơi sâu nhất trong lòng. Tôi đã từng cố ý quên nó đi, nhưng kết quả là ký ức vẫn còn như mới.

"Tư Đồ đại ca, không nên như vậy..."

Trong lúc tôi đang trầm tư, một âm thanh tưởng như đã chìm sâu trong ký ức tôi lại vang lên.

Cả người tôi run lên! Trong đầu nhất thời trống rỗng!

Điều này có thể sao! Không thể nào ! Kiếp trước tôi cũng đã học 4 năm tại Đại học Thanh Hoa, người này đâu có xuất hiện ở nơi này!

Kể từ khi tôi sống lại, sự trùng hợp không ngừng phát sinh bên cạnh tôi!

... ... ... ...

Trong địa ngục, Diêm vương đang ngồi trước một màn hình lớn, uống chút rượu, cười híp mắt nhìn vị huynh đệ kết nghĩa của mình đang ở dương gian với tất cả những chuyện này.

"Báo cáo diêm Vương đại nhân, chuyện do ngài dặn dò, đã được sắp xếp xong rồi ạ!"

Một tên tiểu quỷ nói.

"Ừ, ta biết rồi! Ngươi đi xuống đi!"

Diêm vương phất phất tay nói:

"Ha ha! Một đoạn nhân duyên đẹp như vậy mà bỏ lỡ thì thật là đáng tiếc!"