Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 245 : Phiền não về Tập Đoàn Ánh Rạng Đông (Hạ)
Ngày đăng: 21:29 20/04/20
Tập đoàn Ánh Rạng Đông phát triển, lẽ ra toi phải vui mừng mới đúng! Nhưng chính vì Tập đoàn quá lớn, đến mức tôi không thể tưởng tượng được, nếu như một ngày nào đó, tôi lên giữ cương vị Chủ tịch Tập đoàn thì cha mẹ tôi không biết có chấp nhận được sự thực này không, dù gì thì nó cũng quá kinh khủng!
Tôi thậm chí còn có chút hối hận, không bằng ba năm trước đây không trực tiếp nói cho cha mẹ tôi, thì cha mẹ tôi khong còn cách nào khác phải đón nhận, nhưng mà hiện tại, tôi sợ rằng khi nói ra chân tướng sự thật, cha mẹ tôi khong biết có chịu nổi hay không! Dù sao khả năng chấp nhận của con người cũng có giới hạn!
Điều này cũng giống như một người nghèo, nếu như mỗi ngày cứ kiếm được tiền đều đều, thì cuối cùng cũng có thể trở thành một tỉ phú, như vậy hắn và người thân của hắn có thể dễ dàng chấp nhận. Nhưng mà nếu hắn mua vé số, chỉ trong một đêm giàu đột ngột thì tinh thần có thể kích động tới mức đột tử!
Nói cách khác, chuyện gì cũng phải tiến hành từ từ! Nhưng mà…tôi nến nói như thế nào với cha mẹ tôi? Hiện nay Tập đoàn có một quá trình phát triển rồi. Biện pháp duy nhất chính là sau này chú Triệu đem Nhan Nghiên gả cho tôi, rồi đem Tập đoàn chuyển giao sang tay tôi!
Nhưng chú Triệu đã không dưới một lần tuyên bố với bên ngoài là chủ tịch Tập đoàn là người khác, nếu như vậy, Triệu Quân Sinh cũng không có quyền đem tập đoàn giao cho tôi rồi!
Tôi bỗng nhiên chợt lóe lên ý nghĩ, đúng rồi, hãy làm một cách tuần tự!
Nếu như tôi bắt đầu gây dựng sự nghiệp từ bây giờ, sau đó sang lập một công ty bên cạnh Tập đoàn Ánh Rạng Đông cùng tiến hành kinh doanh lớn, đến lúc đó tôi tuyên bố tôi chính là Ông Trùm giấu mặt của tập đoàn Ánh Rạng Đông thì chắc chắn rằng cha mẹ tôi cũng rất dễ dàng chấp nhận được.
Vì khi họ tận mắt nhìn thấy quá trình tôi gây dựng sự nghiệp, đến lúc đó bọn họ đã có sự chuẩn bị tâm lý, nên sẽ không cảm thấy quá đột ngột.
Nghĩ tới đây, tôi chợt thấy vui vẻ trở lại. Không tệ! Đây thật là sáng kiến hay.
Cho tới nay, Tập đoàn Ánh Rạng Đông đều do Triệu Quân Sinh tiến hành kinh doanh, có thể nói tôi chỉ cung cấp một chút tài liệu về kỹ thuật cùng với ý tưởng mà thôi!
Cho nên không thể nói tôi là người sáng lập công ty! Mà chính tôi cũng muốn tự mình lập nên sự nghiệp, đây không phải là một cơ hội sao.
Nghĩ tới những điều này, tôi nhất thời cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
……
"Thế nào, Sở Cao, phục chưa?"
Trương Thiên Dương đắc ý nói.
"Tao ngất, mày có phải Hack hay không, tại sao tốc độ của mày so với tao lại nhanh hơn nhiều vậy!"
Tôi lắc đầu, bỗng nhiên chợt lóe lên một ý nghĩ nói:
"Nhan Nghiên, lần trước chúng ta tới Bắc Kinh, anh dẫn em đi ăn Tôm Hùm, em thấy thế nao?"
"Ngon, đã rất lâu rồi! Chị có thể ăn cay, nên chắc chắn sẽ thích."
Triệu Nhan Nghiên nói.
Thật ra Nhan Nghiên cũng rèn luyện nhiều, nhà Vi Nhi mở quán cơm Tứ Xuyên chúng tôi thường xuyên tới ăn, khẩu vị cũng từ từ thích ứng.
Nên tôi nói với tài xế địa chỉ, tài xế kia nghĩ thầm, chẳng phải chỉ là có tiền dẫn đi ăn thôi sao, không hiểu tại sao 2 cô bé này cùng thích hắn! Nhưng lúc xuống xe, ý nghĩ của hắn lập tức thay đổi.
Tôi tiện tay ném cho hắn 100 đồng nói:
"không cần trả lại"
Tài xế kia vui vẻ nhận lấy tiền, thầm nghĩ:
"Hóa ra là chân nhân bất lộ tướng a!"
Tìm được nhà hàng cũ, ông chủ ở đây vẫn là người năm xưa. Từ sau khi sống lại, trí nhớ vẫn giữ nguyên nên tôi rất dễ dàng tìm tới nơi này.
Ông chủ kia thấy ba người chúng tôi đi tới, mặt mày hớn hở nói:
"Ôi! Mấy vị lại tới nữa, hôm nay ăn chút gì vậy?"