Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 265 : Giao dịch đen tối

Ngày đăng: 21:29 20/04/20


Lúc này, Trần Trạch Long mới chú ý tới tôi, lập tức nghiến răng nghiến lợi nhìn Trần thư ký nói:

"Hóa ra là tiểu tử này! Tôi còn đang nghĩ tại sao nhìn hắn lại có chút quen mắt!"

"Thiếu gia, người này hình như rất có thế lực, và lại giỏi che giấu."

Trần thư ký nhắc nhở.

"Hừ, ông đừng nói nữa, ở trong XG hắn có thể làm được cái gì chứ!"

Trần Trạch Long giơ tấm bảng hô:

"1 tỷ 800 triệu!"

"Thiếu gia, lần này ngài tăng thêm 200 triệu, hình như không được tốt lắm..."

Trần thư ký có chút đau lòng nói.

"Sợ cái gì, không nhẫn tâm thì không thành đại sự, nếu không hù dọa được tiểu tử này, thì hắn còn coi Tập đoàn Trần thị chúng ta ra gì nữa, chúng ta còn có thể đứng vững trên mảnh đất này hay sao?!"

Trần Trạch Long nói:

"Yên tâm đi, mảnh đất này có thể mang đến giá trị đại khái chừng 3 tỷ, nếu như tăng thêm 200 triệu mà có được nó, thì cũng vẫn lợi!"

"1 tỷ 950 triệu!"

Tôi tiếp tục báo giá nói.

Bởi vì có tin tình báo của Quách Khánh, Trần Trạch Long chỉ có khoảng 2 tỷ, nên tôi không thể báo giá cao hơn họ được.

"Ha ha ha!"

Trần Trạch Long nghe xong không khỏi cười ầm lên, nhìn Trần thư ký nói:

"1 tỷ 950 triệu, tôi thấy hắn đã hết tiền rồi, ha ha, tôi còn nhiều hơn hắn tận 50 triệu, thật là trời cũng giúp tôi!"

"Đợi một chút... Thiếu gia, tôi cảm thấy có cái gì không đúng, hình như người ta cố ý nâng giá!"

Trần thư ký nói.

"Chờ cái gì nữa, đợi thêm là hỏng việc 1 tỷ 950 triệu là cực hạn của hăn rồi, hắn không có tiền, ông không nhìn ra sao, chúng ta cứ trực tiếp báo giá 2 tỷ là được rồi!"

Trần Trạch Long vội la lên, sau đó vội vàng giơ tấm bảng nói:

"2 tỷ, tôi ra giá 2 tỷ!"

"Hai tỷ lần đầu tiên... Hai tỷ lần thứ hai... Hai tỷ lần thứ ba... Đồng ý! Chúc mừng tập đoàn Trần thị có được miếng đất này!"

"Ha ha, ông có thấy không, 1 tỷ 950 triệu là cực hạn của hắn, hắn không còn tiền nữa đâu!"
"Đức ca, ngài đã tới!"

Hoắc Đức gật đầu nói:

"Trần tổng, ngân phiếu chuẩn xong chưa!"

Trần Trạch Long trong lòng mắng thầm, cái lão này vừa tới đã đòi tiền, Nhưng mà hắn vẫn nén giận, khẽ cười nói:

"Xong rồi, tôi đã sai người chuẩn bị xong, hơn nữa cái khoảng 100.000 đô kia tôi đã gửi tới tài khoản của phu nhân ngài ở nước ngoài rồi!"

"Tốt, thật sảng khoái! Tôi đây cũng không nhiều lời, chậm nhất là cuối tuần này, công văn phê chuẩn tôi sẽ làm xong cho cậu!"

Hoắc Đức gật đầu nói.

"Cám ơn ngài, Đức ca! Trần thư ký!"

Trần Trạch Long liếc mắt cho Trần thư ký, Trần thư ký lập tức đem ngân phiếu của ngân hàng chuyển vào trong tay của Hoắc Đức:

"Hoắc tiên sinh, đây là ngân phiếu của ngân hàng Thụy sỹ, lúc nào cũng có thể đổi sang tiền mặt."

Hoắc Đức nhận lấy ngân phiếu, nhìn kỹ một chút, nhếch miệng cười một tiếng, đút vào trong túi áo, thở dài nói:

"Trần tổng, cậu cũng đừng trách con người của tôi tráo trở, dù sao chuyện này cũng không phải là chuyện đùa, tôi phải chuẩn bị đủ vốn! Hơn nữa, cậu cũng đang cần công văn phê chuẩn cho mảnh đất Cửu Long kia, chuyện này tôi cũng không muốn mạo hiểm !"

"Tôi hiểu, Đức ca, phiền người hộ trợ nhiều!"

Trần Trạch Long trong lòng mắng thầm, con mẹ nó mày thì đủ vốn, còn tao thì thâm hụt nhiều!

"Vậy cũng tốt, Trần tổng, trong nhà còn có chuyện, tôi đi trước!"

Hoắc Đức đứng dậy cáo từ nói:

"Cậu cứ đợi tin tức tốt đi!"

Trần Trạch Long cũng đứng dậy, gật đầu nói:

"Vậy tôi cũng không giữ người lại, sau khi chuyện thành công, tôi sẽ mở một tiệc rượu!"

"Ha hả, tiệc rượu thì thôi đi, thân phận của tôi không thích hợp xuất hiện trên bàn tiệc của thương nhân!"

Hoắc Đức khoát tay áo nói.

Trần Trạch Long cũng chỉ khách khí một chút, hắn còn đang ước lão già này không đi, thì sẽ tiết kiệm được một khoản tiền, vì vậy hắn nhìn Trần thư ký nói:

"Trần thư ký, tiễn Đức ca về!"