Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 286 : Đối thủ cạnh tranh của Tập đoàn Ánh Rạng Đông
Ngày đăng: 21:29 20/04/20
"100 cây số? Cái này gần như đã đạt đến giới hạn cao nhất số km đi được của xe cộ hiện nay rồi, khá hơn nữa là khi xe chạy được 100km thì có khi đã hỏng!"
Tôi kinh ngạc nói.
"Đúng vậy, hơn nữa hệ thống động lực có thể thay được cho đại đa số động cơ đang dùng hiện nay."
Tôn Tứ Khổng đắc ý nói.
Tôi biết tôi cung cấp cho Tôn Tứ Khổng tư liệu chỉ là trên lý luận, hắn có thể đem nó thực hiện hoàn chỉnh và tạo ra sản phẩm trên thực tế là rất giỏi rồi, mà giờ lại có thể thay thế được đại bộ phận động cơ hiện nay, thì càng thấy rõ Tôn Tứ Khổng là nhân tài hiếm có, có được người này đúng là có được mỏ hột xoàn.
"Không tệ, cái này giá bao nhiêu tiền, giá có cao không?"
Đây mới là vấn đề tôi quan tâm nhất, nếu như giá cái này quá đắt, thì có khác gì so với phế phẩm.
"Ha ha, đương nhiên là không cao rồi!"
Tôn Tứ Khổng cười nói:
"Cái này là động cơ được làm thành từ kim loại nên tương đối rẻ, hơn nữa giá nguyên vật liệu cũng rất rẻ, giá của một động cơ này là 15 đồng Trung Quốc."
"15 đồng Trung Quốc!"
Tôi kinh ngạc nói, trời ạ, đây là sắt vụn à!
"Lưu lão sư, nếu giá tiền này ngài cảm thấy đắt thì có thể giảm xuống nữa, nhưng mà tuổi thọ của hệ thống động lực này không được bảo đảm."
Tôn Tứ Khổng cho là tôi chê đắt, vội vàng nói.
"Ặc..." Tôi không biết nên nói gì. Nếu như với giá này mà đưa ra thị trường thì chả phải đây sẽ là dòng tiền cuồn cuộn chảy hay sao!
"Nếu như muốn giá thành hạ thấp hơn, thì có thể đem động cơ này cải tiến một chút, nhưng tuổi thọ chỉ dùng được khoảng 10 vạn km. Nếu như vậy thì giá thành sẽ dưới 10 đồng Trung quốc."
Tôi đúng là không còn lời nào để nói nữa rồi. Tôn Tứ Khổng quả thực là một nhân tài, tôi còn chưa có ý định đưa loại nhiên liệu mới của hệ thống động lực ra thị trường, vì tôi sợ khi tung ra sẽ khiến cho tình hình thế giới rung chuyển, ít nhất là một đòn cảnh cáo đối với những quốc gia dầu mỏ!
Nếu quả thật như lời của Tôn Tứ Khổng, tôi hoàn toàn có thể bán loại động cơ duy nhất này, nhưng tính bảo mật kỹ thuật thì làm như thế nào đây? Điểm này trọng yếu vô cùng, cho nên tôi hỏi:
"Tôn tiến sĩ, loại hệ thống động lực này sẽ không bị người khác làm hàng nhái chứ?"
"Trước mắt, chỉ có chúng ta nắm giữ kỹ thuật sản xuất kim loại này, những người khác không có cách nào làm nhái, nhưng nếu như Lưu lão sư muốn cho nó càng thêm thần bí một chút, chúng ta có thể làm thêm một bộ thiết bị có thể tự hủy, một khi có người cố gắng phá ra để tìm hiểu thì nó sẽ tự hủy. Nhưng giá thành sẽ phải cao hơn một chút."
Triệu Nhan Nghiên nháy mắt hỏi.
"Tam đại hoa hậu của trường? Người thứ hai là Lưu Duyệt, còn người thứ nhất là ai?"
Tôi kỳ quái hỏi.
"Nói nhảm, mắt của anh hỏng rồi sao? Đó chỉ có thể là em – người đang đứng trước mặt anh!"
Triệu Nhan Nghiên tức giận nói.
"... Ha ha, em đúng là mặt dày mà, lại có thể tự coi mình là hoa hậu của trường cơ đấy!"
Tôi nghe xong cười nói.
"Cũng không phải là do em nói, mà là người khác nói..."
Triệu Nhan Nghiên nghe tôi vừa nói như thế, cũng có chút xấu hổ.
"Vậy cũng tốt, lão bà hoa hậu giảng đường của anh, anh có thể vinh hạnh mời em đi ăn tối được không?"
Tôi vươn tay ra khoác vai nàng, nói.
"Hừ! Ai là lão bà của anh!"
Triệu Nhan Nghiên bỏ tay của tôi xuống, nói.
Tôi cũng không tính toán lời nói đầu môi của nàng, chỉ cần trong lòng nàng hiểu rõ là đủ rồi.
Tôi thuận thế kéo bàn tay nhỏ bé của Triệu Nhan Nghiên, Triệu Nhan Nghiên cũng không có phản kháng, bàn tay nhỏ bé của nàng đã bị mồ hôi thấm ướt rồi.
A, nha đầu này thật sự đã coi tôi là mối tình đầu của nàng rồi!
... ... ... ... Mọi người đoán xem đối thủ cạnh tranh là ai đây? Ha ha!