Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 301 : Trên ga giường không có máu

Ngày đăng: 21:29 20/04/20


"Mở một gian phòng đôi."

Tôi nhìn cô gái tiếp tân ở đại sảnh nói.

"Tiên sinh, phòng đôi đã hết..."

Cô gái tiếp tân nói:

"Nhưng mà còn một gian phòng Tổng thống, có được không ạ?"

"Được!"

Lúc này trong lòng tôi nóng như lửa đốt, căn bản không để ý những thứ này.

"Được, tiên sinh, phòng tổng thống có giá là 88888!"

Cô gái tiếp tân nói.

"A! Sao đắt như vậy!"

Triệu Nhan Nghiên thầm nói. Đối với một nhà có tiền như Triệu Nhan Nghiên cũng cảm thấy đắt

Cô gái tiếp tân nghe xong đảo cặp mắt trắng dã, nhỏ giọng thầm nói:

"Không có tiền còn tới mướn phòng!"

Tôi nghe xong cười trừ, tiện tay ném một tấm chi phiếu lên bàn. Cô gái kia lập tức ngậm miệng lại, sau đó là kinh ngạc, bởi vì ... bởi vì loại chi phiếu này, trong tài khoản mà không có 100 triệu, thì ngân hàng không phát hành.

Triệu Nhan Nghiên nhìn tấm chi phiếu, hình như có điều gì suy nghĩ.

Tôi lúc này không còn chú ý tới vẻ mặt của Triệu Nhan Nghiên, nếu như không phải cô gái tiếp tân nói như vậy, thì tôi cũng không ném ra tấm chi phiếu này.

Sau khi khép cửa phòng lại, tôi dùng dị năng quét qua gian phòng một lượt, phát hiện không có camera..., mới yên lòng.

Triệu Nhan Nghiên dường như ý thức được chuyện sắp xảy ra, có chút khẩn trương ngồi ở bên giường.

Tôi mỉm cười đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy Triệu Nhan Nghiên ngã lên trên giường, Triệu Nhan Nghiên khẽ rên rỉ một tiếng, sau đó ôm chặt lấy tôi.

Tôi nhẹ nhàng đem y phục trên người Triệu Nhan Nghiên cởi ra, hắc hắc, lần đầu tiên của tôi với Triệu Nhan Nghiên là do cô gái nhỏ này chủ động, nhưng lúc này thì tôi lại là người chủ động, nhìn cô gái nhỏ này bị cở trần như nhộng, trong lòng tôi cũng có chút đắc ý.

Tôi nhẹ nhàng hôn đôi môi của Triệu Nhan Nghiên, sau đó lướt qua bộ ngực của nàng, tiếp tục hướng xuống...

"A! Không nên! Nơi đó bẩn!"

Triệu Nhan Nghiên bị hành động của tôi làm cho giật mình, có chút gấp gáp nói:

"Để em đi rửa đã..."
Sau khi trọng sinh, tôi không giấu diếm nàng điều gì cả. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Triệu Nhan Nghiên nghe chuyện như mê như say, một lúc lâu, mới nhìn tôi nói:

"Hóa ra giữa chúng ta có nhiều chuyện như vậy..."

Sau đó ngẩng đầu lên, kiên định nói:

"Em tin anh, em tin tưởng nó là sực thực! Thật xin lỗi, lão công! Làm hại anh phải theo đuổi em một lần nữa!"

"Ha hả, chuyện này có coi là gì, em mới là trọng yếu nhất. Nếu để cho anh chọn em và Tập đoàn Ánh Rạng Đông, anh sẽ không chút do dự mà chọn em! Hơn nữa, nếu như đôi tình nhân nào mà không trải qua đau khổ, thì chẳng phải là quá thuận lợi hay sao!"

Tôi cười nói.

"Tốt lắm! Ý của anh có phải là em nên theo đuổi anh đúng không?! Hừ!"

Triệu Nhan Nghiên cố ý nói.

"Đâu có, mấy tháng nay anh bị em hành hạ cho sắp chết rồi này! Đúng rồi, mẹ anh đã hạ tối hậu thư cho anh, tết năm nay phải đón em về nhà, chuyện này anh cũng phải nói với em!"

Tôi nói.

"Hóa ra chuyện giữa anh với chị Vi Nhi đều là do em chủ động tác chủ! May mà ngày đó em không làm chuyện gì không tốt, không thì mắc cỡ chết người!"

Triệu Nhan Nghiên cười nói:

"Không nghĩ tới em lại có thể hào phóng như vậy, đem cả lão công của mình cho người khác!"

"Là lão công của em quá ưu tú... Đúng rồi, bây giờ anh gọi điện cho Vi Nhi cùng tới, đã lâu rồi chúng ta không cùng nhau..."

Tôi sắc tình nói.

"Hay là không cần..."

Triệu Nhan Nghiên có chút xấu hổ nói:

"Em còn chưa thích ứng kịp, dù sao đây cũng là lần đầu tiên của em..."

"Hắc hắc! Từ từ sẽ thành thói quen!"

Tôi không nói gì với Triệu Nhan Nghiên nữa, móc điện thoại di động ở trong túi ra.