Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 31 : Làm khách

Ngày đăng: 21:26 20/04/20


"Chú Triệu, nếu như mục đích của chú là muốn cháu rời khỏi Nhan Nghiên, cháu nghĩ lúc đầu chú cũng không kí hợp đồng với cháu."

Tôi bình tĩnh nói. Nếu đã đoán được ý nghĩ trong lòng Triệu Quân Sinh, thì tôi phải chiếm lấy thế chủ động, cho nên tôi không cần thiết phải khúm núm nữa rồi.

"Không tệ! Tiểu tử rất có tiền đồ."

Triệu Quân Sinh khẽ cười nói:

"Chuyện của bọn trẻ các cháu, chú cũng không muốn can thiệp quá nhiều. Nhưng mà, mọi việc cũng phải có giới hạn của nó, các cháu còn nhỏ, chú không hi vọng trước lúc nên đại học, tụi trẻ các cháu có chuyện gì xảy ra đâu. Chú đang nói tới phương diện nào, Tiểu Lưu thông minh như vậy chắc chắn sẽ hiểu, phải không?"

"A …"

Tôi toát mồ hôi lạnh, đương nhiên tôi hiểu hắn nói tới phương diện nào, nhưng nếu như tôi ở trước mặt vị cha vợ này nói, Triệu Nhan Nghiên đã bị tôi ăn rồi, thì không biết hắn có giết tôi không?

"Đối với Nhan Nghiên phải tốt hơn một chút, nếu như để chú biết cháu khi dễ nó, thì chú nhất định không tha cho cháu đâu!"

Rất may, Triệu Quân Sinh không có phát hiện ra điều dị thường của tôi, tiếp tục nói.

"Cháu biết rồi, Chú Triệu. Cháu đối với nhan Nghiên là thật tâm, cháu sẽ chiếu cố nàng cả đời."

Tôi vội vàng nghiêm túc nói.

"Ừ, được rồi."

Triệu Quân Sinh nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay nói:

"Một lát nữa chú còn phải tham gia hội yến, cứ như vậy đi."

Tôi ra khỏi cổng công ty máy tính Thiên Hành, mới nghĩ lại những chuyện đã xảy ra.

Cha của Triệu Nhan Nghiên lại là Tổng giám đốc công ty máy tính Thiên Hành,, chuyện này không biết là phúc hay là họa đây? Nhưng mà căn cứ vào thái độ mà Triệu Quân Sinh biểu hiện trước mặt tôi, đây cũng chưa chắc là chuyện không tốt.
Những phòng ốc ở đây đa số được thiết kế theo kiểu năm 1994, cũng chỉ có những nhân vật có uy tín trên linh vực công thương nghiệp của thành phố Tân Giang mới được ở đây.

Vừa vào cửa, đập vào mắt tôi là 1 cái phòng khách rất lớn, có 1 cái cầu thang để dẫn lên tầng 2. Loại phòng xa hoa như thế này, 10 năm sau vẫn có rất nhiều chú mơ ước.

Thấy tôi tới, Triệu Quân Sinh cười, ra cửa đón tiếp, nói với tôi:

"Tiểu Lưu, tới đây!"

"Chú Triệu, mới có 1 ngày không gặp mà chú đã gọi cháu tới rồi, có phải muốn hành hạ con rể cho tới chết hay không!" Tôi cười nói.

"Xem ra cháu cũng không đứng đắn, như vậy chú không thể đem nữ nhi của chú giao cho cháu được!"

Triệu Quân Sinh vỗ vai tôi một chút cười hắc hắc nói.

"Hừ, xem chú chắc cũng không có hảo tâm gì đâu, có phải phương pháp mở rộng ra thị trường có vấn đề hay không?"

Tôi đã hiểu rõ lão hồ ly này rồi, chẳng nhẽ không có chuyện gì, rảnh rỗi mời tôi tới nhà làm khách ư? Thật là lầm to.

"Hắc hắc! Ăn cơm trước, ăn cơm trước, sau đó chúng ta sẽ bàn lại sau."

Triệu Quân Sinh mỉm cười nói.

Triệu Nhan Nghiên trợn mắt há mồm, nhìn 2 chú chúng tôi 1 xướng 1 họa, mới rồi nghe tôi xưng là con rể, nàng bị dọa cho tim có cảm giác như ngừng đập, không nghĩ tới cha mình lại nói: "Đem nữ nhi giao cho cháu", đúng là cho nàng được mở rộng tầm mắt. Rốt cục có chuyện gì đang xảy ra đây?

"Nhan Nghiên, đừng lo lắng nữa, cùng đi ăn cơm thôi!"

Triệu Quân Sinh thấy Triệu Nhan Nghiên nửa ngày không nói được câu nào, bèn gọi nàng.