Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 327 : Hà Tích Duyên

Ngày đăng: 21:29 20/04/20


Trong Tập đoàn Ánh Rạng Đông, cho dù là sử dụng thang máy cũng cần dùng thẻ, mà chiếc thẻ của tôi lại là thẻ đa năng.

Cho nên, tôi cùng Sở Cao tiến vào trong Tập đoàn Ánh Rạng Đông cũng không có nhiều người hỏi, dù sao một chi nhánh của tập đoàn, cũng trên dưới mấy trăm người, không phải ai cũng quen biết, cho nên phải dựa thân phận phân biệt thẻ. Mà thẻ của nhân viên bình thường chỉ có quyền hạn là mở thang máy và tủ làm việc

"Tại sao anh..."

Sở Cao chỉ tấm thẻ trong tay tôi, kỳ quái hỏi:

"Tại sao anh lại có thẻ của tập đoàn bọn họ?"

"Nga? Cái này, ha hả, cha của Triệu Nhan Nghiên là tổng giám đốc của Tập đoàn Ánh Rạng Đông làm cho nàng, anh mượn dùng tạm!"

Tôi một cười nói.

"Hóa ra là như vậy, làm em sợ muốn chết, còn tưởng anh là người của tổng bộ bọn họ cơ đấy!"

Sở Cao nói.

"Nếu như anh thực là người của tổng bộ thì thế nào?"

Tôi hỏi ngược lại.

"Nếu như em muốn, thì em muốn cho giám đốc chi nhánh này của họ hạ đài!"

Sở Cao tức giận bất bình nói.

Đi tới cửa phòng làm việc của giám đốc ở tầng 12, tôi giật mình, hóa ra là khóa cửa!

Làm cái gì vậy, tại sao lại khóa cửa, Tập đoàn Ánh Rạng Đông có quy định không cho phép khóa cửa phòng làm việc mà!

Tôi cũng lười gõ cửa, trực tiếp lấy thẻ quyền hạn chà một chút, "Két" một cái, cửa mở ra.

"Ai vậy!"

Người bên trong quát hỏi.

Tôi đẩy cửa ra, thì thấy một mập mạp đang giở trò với một nữ nhân viên, quần áo của nữ nhân viên này đã bị xé rách, đang cố sức chống cự thế tiến công của mập mạp.

"Ông đang làm gì đó!"

Tôi chất vấn.

"Cậu là ai, cậu vào bằng cách nào? Mau cút ra cho tôi, phá hỏng chuyện tốt của tôi hả!"

Mập mạp nộ khí trùng thiên nói, hơn nữa hắn không coi ai ra gì, tiếp tục với nữ nhân viên kia.
Tôi gật đầu, phụ ta không cần phải có trình độ cao, chỉ cần bưng trà rót nước, photocoppy giấy tờ. Nhưng mà tôi không nghĩ tới, em gái kết nghĩa của tôi, lại bị chính công ty của mình khi dễ!

Có câu nói nhẫn là tốt, nhưng mà hiện giờ muốn nhẫn cũng không được!

Cái tên Trương mập mạp này, hôm nay là ngày mày hạ đại.

Tôi gọi điện thoại cho chú Triệu, nói tình hình xảy ra. Sau khi thương lượng, chú Triệu sẽ lập tức phái một người tới, nhậm chức giám đốc chi nhánh ở đây.

Sở Cao đánh xong Trương mập mạp, kéo hắn lên ghế, Sở Cao nói:

"Mập mạp này da quá dầy, em phải mất rất nhiều sức mới đánh hắn thành như vậy!"

Tôi nghe xong ha ha cười một tiếng, Sở Cao này cũng quá khôi hài đi? Đánh xong người ta lại còn kêu mệt mỏi.

"Trương mập mạp, mày còn muốn nói gì không? Mày dùng quyền đưa con trai mình vào công ty, dung túng cho hắn làm tổn hại tới quyền lợi của khách hàng, đáng giận nhất chính là, mày lại dám khi dễ nữ nhân viên!"

Tôi nhìn Trương mập mạp, mặt không chút thay đổi nói.

"Cậu... Hóa ra là cậu, con rể của Triệu tổng giám đốc!"

Trương mập mạp cả kinh, rốt cục cũng nhận ra tôi.

Thời điểm Triệu Nhan Nghiên xảy ra chuyện, hắn theo Triệu Quân Sinh tới bệnh viện, nên biết mặt tôi.

"Mày hạ đài không oan ứ?"

Tôi hỏi.

Trương mập mạp im lặng không lên tiếng gật đầu, sau đó nói:

"Tôi chủ động từ chức!"

Trương mập mạp nghĩ thầm, mấy năm nay hắn lấy được một số tiền kha khá, mặc dù không còn quyền lực và đại vị, nhưng số tiền đó cũng đủ cho hắn sống một đời dư dả.

"Từ chức? Vốn tao tính tha cho mày một mạng, nhưng giờ không dễ như vậy đâu!"

Tôi cười lạnh nói:

"Mày cho rằng mày khi dễ em gái tao, thì không có chuyện gì hay sao?"