Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 366 :
Ngày đăng: 21:30 20/04/20
"Tốt, Lưu Chấn Hải, ông an bài sân đi, chúng tôi khua tôiy múa chân một chút!"
Mạnh Như Tùng nói.
"Tốt, ông chờ đấy!"
Lưu Chấn Hải nhấc điện thoại lên nói:
"Lưu phó quan, ông thu dọn sân tập một chút, chúng ta lập tức qua đó!"
Cúp điện thoại, Lưu Chấn Hải mang theo tôi cùng Mạnh Như Tùng đi tới phòng luyện công, lúc này Lưu phó quan đã đem phòng luyện công thu dọn sạch sẽ.
"Thằng nhóc, ta nhường cháu 3 chiêu, trong vòng 3 chiêu ta sẽ không hoàn thủ!"
Mạnh Như Tùng nhìn tôi nói.
"Không cần, chúng ta không cần khiêm nhường, nếu như đã tỷ thí, thì thi đấu công bằng đi!"
Tôi khoát tay áo, nói.
"Như vậy sao được! Người ta lại nói ta già rồi khi dễ tiểu bối, vậy thì thể diện của ta để đâu cho hết!"
Mạnh Như Tùng lắc đầu nói.
Trời ạ, tôi sợ lão bị thương, lão lại lo tới vấn đề thể diện! Nhất thời một cỗ tức giận xông lên trong lòng của tôi, tôi lạnh lùng nói: "Vậy thì đừng nói là cháu còn trẻ ăn hiếp người già, ra tay đi, Mạnh lão gia tử!" Tôi xưng hô với hắn cũng chuyển từ Mạnh gia gia biến thành Mạnh lão gia tử.
"Có lòng tốt lại biến thành lòng lang dạ thú, nếu cháu đã muốn đánh, thì tới đây!"
Nói xong, Mạnh Như Tùng đã tấn công tôi luôn.
Không nghĩ tới lão đầu này nói ra tay là ra tay, tốc độ rất nhanh, nếu như không phải tôi có năng lực khác thường hơn so với người thường, thì có lẽ đã gục rồi.
Tôi nhanh chóng tránh thoát một kích của Mạnh Như Tùng, Mạnh Như Tùng mắt lộ vẻ nghi hoặc, trong miệng "a" một tiếng nói:
"Thằng nhóc này đúng là có chút môn đạo!"
Nghe thấy vậy, Lưu Chấn Hải đắc ý cười nói:
Mạnh Như Tùng nghe xong sửng sốt, nhưng ngay sau đó cười lên ha hả:
"Thằng nhóc, tốt lắm, tốt lắm!"
Mạnh Như Tùng nói liên tục hai chữ tốt, khiến cho tôi nghi hoặc, nhưng ngay sau đó đã nghe lão nói:
"Công phu của cháu lợi hại như vậy, lại còn biết giữa thể diện cho ta, Mạnh gia gia thật cao hứng! Nhưng mà đây là chuyện của 3 chúng ta, ta thì vốn không biết, Lão Lưu kia thì đã sớm biết, nhưng thua vẫn là thua!"
"Hmm, Mạnh lão đầu, ông sao có thể nói như vậy? Ông cũng nên tuân thủ lời hứa gọi tôi là sư phụ đi?" Lưu Chấn Hải cười to nói.
"Thúi lắm! Ai nói như vậy với ông hồi nào? "
Mạnh Như Tùng hỏi ngược lại.
"Ông lúc nãy nói, nếu như tôi thua, thì gọi ông là sư phụ, bây giờ là ông thua rồi!"
Lưu Chấn Hải nói.
"Là tôi thua thì đúng rồi, nhưng tôi có nói là đem sản nghiệp của Mạnh gia cho thằng nhóc này, chứ có nói như vậy đâu!"
Mạnh Như Tùng trợn mắt nói.
"Hmm, đúng rồi, Lão mạnh nói chuyện thì không phải nói đùa đúng không?"
Lưu Chấn Hải không nghĩ tới Mạnh lão đầu này lại cầm gia nghiệp ra đánh cuộc, cho nên tưởng hắn nói đùa.
"Đương nhiên là thực, nhưng mà, hắc hắn, Lão Lưu đầu, chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn, thằng cháu này của ông cũng không tệ đấy chứ?" Mạnh Như Tùng làm cho tôi sợ hãi, người này đang muốn làm gì vậy.
"Điều đó thì chuẩn, người của Lưu gia chúng tôi có thể kém hay sao!"
Lưu Chấn Hải đắc ý nói.
"Tôi dĩ nhiên biết là đúng rồi, không thì sao em gái tôi năm đó lại chỉ yêu có mình đại ca ông!"
Mạnh Như Tùng đôi mắt xoay tròn, nói:
"Không biết cháu của ông đã lập gia đình chưa?"
"Lập gia đình?" Lưu Chấn Hải nhất thời cảnh giác, hỏi ngược lại:
"Lập gia đình…thì chưa, nhưng đã ở cùng một chỗ với cháu gái của tôi rồi!"