Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 479 : Dương mẫu Dương phụ nghĩ cách
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
Tôi thoáng qua khuôn mặt to lớn tội nghiệp của Lục Hồng Đào, tại sao tôi lại không thấy hắn giống vận động viên chút nào vậy?Có giống một vận động viên ném đĩa thì có, công phu nói khoác của người này thực
giỏi, chỉ mới mây câu đã nói ngay ra hạnh phúc gia đình rôi!
"Đây chỉ mới là ý tưởng của một lãnh đạo, phái ai đi còn phải nghiên cứu."Tôi nói.Kỳ thực đây chính là phương pháp mà tôi nghĩ ra.
"Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi, vậy thì mời Lưu tổng giám nói tốt hơn cho tôi vài câu!"Lục Hồng Đào biết tiến biết Iui, cũng không nói thêm nữa.
"Vừa rồi anh và hắn nói cái gi đó?"Dương Mân thấy hai chúng tôi nói
chuyện có vẻ kỳ quái, có chút ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì, chúng tôi đang luận về một bộ phim dài tặp ."Tôi không muốn cho Dương Mân biết quá nhiều, dù sao quan hệ giữa chúng tôi vân chưa phải là thân cận cho lắm.
"a"
Dương Mân lên tiếng, nàng biết tôi và Lục Hồng Đào nói chuyện tuyệt đôi không phải là phim dài tập gì, bời vì nàng biết, tôi có bao giờ để mắt tới TV!Thể nhưng Dương Mân là một người có chừng mực, biểt tôi nói như vậy định là có chuyện không muốn cho nàng biết. Nàng cảm thấy tức giận vì chuyện này, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
"có cần thông báo cho quản lý sảnh ra tiếp hay không"Lục Hồng Đào tuy không phải là người có văn hóa gì nhưng hắn lại có năng lực phỏng đoán ý của thượng cấp.hắn biết tôi không phải là người thích rum beng,nên mới hỏi ý kiến tôi
Thứ hai Ià hắn mời tôi ăn cơm ở Cảng Loan thể nhưng hắn cũng không phải thần tiên,đâu có biết hôm nay tôi sẽ gọi điện tới cho hắn.Nếu như không phải con hắn chọc tới tôi, thì làm sao hắn có thể thấy mặt, cho nên không kịp chuẩn bị trước
Lục Hồng Đào tìm một vị trí đỗ xe, sau đó đoàn người chúng tôi đi tới đại môn của Cảng Loan khách sạn
"Hoan nghênh quý kháph quang lâm, xin hỏi tiên sinh có mấy người?"
Tiêp khách viên nhìn Lục Hông Đào hỏi.
Tô Thị? Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói tới, xem ra hai vị nhạc phụ của
tôi đúng lả cố hét sức kiếm tiền, ngay cả loại nghề này cũng nghĩ tới.
Nhưng mà sau đó ngẫm lại, những năm này, máy ảnh kỹ thuật số còn chưa dùng tới,dùng phim đương nhiên là tốn rồi.
Cuộn phim rất nhanh đã được đưa tới, Dương phụ nhìn vợ mình thích hư vinh thi lắc đầu, hắn từ đầu đã không đồng ý việc vợ mình tìm đối tượng cho con gái.Thể nhưng nghĩ đến cả đời này mình chưa làm gì cho vợ mình được thoải mái, nửa đời người mới chỉ mua được 1 căn phòng hơn 40m2 này, mà tiền ngân hàng thì lại không có mấy, nên cũng không can thiệp.Dù sao hắn cũng không muốn con gái mình cả đời gặp túng quẫn.
Dương phụ đổi cuộn phim mới, không ngừng chụp ảnh cho Dương mẫu, nhưng mà vẫn cảm thấy có cái gi đó không đúng, dù sao nam nhân lo lắng tương đối toàn diện, trong lòng nghĩ thẩm, nểu như Dương Mân lấy được tôi, thì sau này còn thiếu cái gi hay sao!
Lục Hồng Đào tiếp nhận thực đơn, muốn để tôi gọi món ăn, nhưng mà Iập tức tới tôi kiểu gì chẳng ăn những món ngon rồi, vì vậy để nhân viên phục vụ mang một số những món đặc sản của khách sạn.
Gà, vịt, thịt, cá. . thi nhau tuôn ra, hắn nói một hơi, sau đó mới nhìn tôi, nói: "Tổng giám, ngải xem còn thiếu cái gi không?"
"Đủ rồi, cho bác gái gọi vài món ăn đi."Tôi cười cười nói.
Lúc nãy khi Lục Hồng Đào gọi món ăn, Dương mẫu đã dựng tai lên nghe ngóng,nhưng mà Lục Hông Đào gọi toàn những món mà mình ngay cả tên cũng chưa nghe qua, nên lúc này bảo nàng gọi thức ăn thi lại có chút khẩn trương..
Dương mẫu nhin thoáng giá đồ ăn, trời ạ, một đĩa rau mà tới tận 100 đồng, mà những món của Lục Hồng Đào gọi, có món hơn 1 vạn, nên vội vàng khoát tay áo nói:"Như vậy lả đủ rôi, chúng ta không ăn hêt được nhiều như vậy đâu."
Lục Hồng Đào nghe xong nhìn nhân viên phục vụ nói:"Mang đồ ăn lên đi, cần gì thì tôi sẽ gọi cô."
"Dạ được, tiên sinh!"Nhân viên phục vụ khom người thối lui ra khỏi gian phòng.