Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 497 : Hạ dược (1)
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
"đều là người một nhà, khách khí cái gì, mau uống đi, uống xong cha mới yên tâm về phòng ngủ."
Mạnh Xuyên giơ ngón lên nói.
Tôi bây giờ đúng là mong hắn rời đi, cũng không thoái thác, tiếp nhận chén nước uống một hơi cạn sạch nói:
"Nhạc phụ, người mau đi nghỉ ngơi đi!"
"A! được được, không quấy rầy thế giới riêng của hai đứa, ha ha, ha ha!"
Mạnh Xuyên bỗng nhiên vui vẻ vô cùng, bước ra khỏi phòng.
??
Có nhầm không vậy, chạy tới đây chỉ để tôi uống nước thôi sao? Tôi nhìn lướt qua chén nước trên bàn, đột nhiên thấy người nóng ran lên…
Mạnh Xuyên vừa đi vừa hát vui vẻ. Hắc hắc, lão Mạnh ta thực sáng suốt, cho nhiều thuốc như vậy, không sinh cho ta một đứa cháu mới là lạ! Chỉ là làm khó Thanh Thanh, nhưng mà như vậy thì tốt hơn cho nó!
Mạnh Xuyên vừa hát nho nhỏ vừa đi trở về phòng, nỗi bực dọc do bị cha mắng cũng tan biến hết!
Tôi chỉ cảm thấy dục vọng cả người đạt tới cực điểm, đây là cảm giác tôi chưa từng trải qua. Không có lý nào như vậy chứ, a, chén nước…Trời ạ! Mạnh Xuyên, ông dám hại lão tử!
Tôi hiện tại đã tin là mình bị người ta hạ độc, nên vội vàng vận loại công lực đã làm cho Tô Dĩnh Tư tiết thân, Tiêu Nha Tử dạy cho tôi pháp môn hóa giải, thế nhưng giống như đá chìm đáy biển, không chút hiệu quả nào.
Hình như cái này không phải là dâm dược, Mạnh Xuyên lúc này đang nghĩ, cho dù võ công của hắn có cao cường, nhưng thuốc tráng dương sao có thể hóa giải đây?
Đây chính là loại công nghệ cao, lấy hổ tiên, lộ nhung kết hợp với các loại thảo dược tinh hoa chế biến mà thành.
"Thanh Thanh, chúng ta…"
Tôi mới nói được như vậy thì y phục trên người đã tung bay, chỉ còn mặc một cái nội khố.
"Chờ một chút…em đi tắm…"
Mạnh Thanh Thanh lâm trận rút lui, hoang mang rối loạn vội vàng chạy vào bên trong toilet, đánh răng rửa mặt.
"Chúng ta cùng nhau tắm nha!"
"Đừng làm nữa, khiến người ta thật khó chịu…"
Mạnh Thanh Thanh thừa dịp tôi kinh ngạc giãy ra, sau đó có chút hổ thẹn nói:
"Em đang định tắm, nhưng hiện giờ mới nhớ ra chuyện này…"
Tôi dở khóc dở cười, lại là như vậy! Đúng là trời hại tôi rồi!
Mà Mạnh Thanh Thanh tuy rằng đã cùng tôi làm một lần, nhưng với chuyện nam nữ thì chỉ có kiến thức nửa vời. Lúc này nàng cảm thấy có cái gì đó cứng rắn chạm vào hạ bộ, Mạnh Thanh Thanh sửng sốt, không tự chủ được dùng tay đẩy nó ra, thế là thành ra chạm vào
Nàng chẳng biết là vật gì, vội vã buông ra nũng nịu mắng: "Sắc lang!"
Tôi bất đắc dĩ, đành không nói gì!
"Được rồi, Lưu Lỗi."
Mạnh Thanh Thanh thấy tôi như vậy còn tưởng rằng tôi thất vọng rồi, vì vậy an ủi:
"Mấy ngày nữa…a, ba ngày nữa, đến lúc đó em đưa tất cả cho anh được không?"
"Thế nhưng hiện tại anh…"
Tôi chỉ chỉ tiểu huynh đệ nói:
"Thanh Thanh, thế nhưng anh không chờ được, nếu như một lát nữa, thì anh sẽ bị dục hỏa thiêu đốt mà chết!"
"Nào có nghiêm trọng như vậy, anh coi em là thiếu nữ vô tri à, người ta lúc nãy cũng bị anh nghịch nửa vời, bây giờ cũng phải nhịn..."
Mạnh Thanh Thanh liếc mắt nhìn tôi nói, bỗng nhiên cảm giác mình nói rất mập mờ, nhất thời trên mặt nóng rần lên.
"Thế nhưng anh lại không giống như vậy, anh…anh bị ba em hạ dược rồi!"
Tôi giống như cung đã lên dây, không thể không bắn!
"A!"
Mạnh Thanh Thanh sửng sốt nói:
"Tại sao cha em lại hạ dược anh? Mà hạ dược gì?"
"Anh cũng không biết, sau khi anh uống xong chén nước kia, thì cả người khô nóng, phía dưới thì cứng rắn vô cùng…"
Tôi nói xong lại thúc vào vào hạ thể của Mạnh Thanh Thanh một cái.(héhéhé! Tự sướng ku đi! Tự sướng ku đi!).