Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 503 : Vương gia (1)

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


Loại này thi đấu này không giống với Thế vận hội Olimpic. .. Sau khi tuyên bố khai mạc, chẳng có nghi thức gì mà tiến hành nhập đề luôn

Các đối thủ bắt thăm được nhau tiến hành lên lôi đài. Nói thật, tôi cũng vô cùng chờ mong vào lần thi đấu này, tuy rằng công phu của tôi không kém, nhưng mà toàn dựa vào tốc độ và lực lượng, còn kỹ xảo thì cũng chỉ ở mức bình thường

Tôi biết Lục Ðại thế gia tu luyện cố võ thuật, mà cố võ thuật thì đầy thần bí, tôi cho rằng các chiêu thức trên TV không phải là hoàn toàn bịa đặt, mà tồn tại thật.

Năm 1999, rất nhiều người cho rằng, Suy nghĩ của tôi là bịa đặt, nhưng Sau đó các nhà khảo cổ phát hiện được một cuốn sổ bên trong có ghi lại những việc của võ lâm thời Tông. Nhưng khi tới Minh triều thì triều đình hạ cấm võ lệnh, cho dù như vậy, vẫn còn các nhân sĩ giang hồ không nghe theo ước chế, hơn nữa, Cẩm Y vệ và các loại khác Vẫn tập

võ. Nhưng tới Nguyên triều và Thanh triều, thì lại bị những kẻ thống trị vô tri hủy hoại

chỉ trong chốc lát.(lão tác giả bóp méo lịch sử, chả có cái triều đình ngớ ngẩn nào lại cấm võ thuật cả!)

Nguyên triều và Thanh triều vũ lực thì tốt, nhưng họ lại sùng bái cái kiểu cung tên giáo mác, chính là môn công phu cậy mạnh, trong khi lại không chú trọng luyện khí

Lục Ðại thế gia cũng có những thế gia giàu có, ví dụ Lưu gia, từ một thế lực quân phiệt chiếm được lượng tài phú kinh người, còn Âu Dương gia lại khác, họ là thế gia có võ thuật, tôi mong là bọn họ sẽ cho tôi điều vui mừng.

Thế nhưng người lên đài lại làm cho tôi thất vọng, chiêu số mà họ thể hiện đều vô cùng chung chung, chỉ là những chiêu thức được miêu tả trong sách vở, chứ chưa hề mang dáng dấp nội công.

Tôi nhìn người của thế gia khác trầm trồ khen ngợi, trong lòng thầm than, xem ra lần này đúng là tới vô ích, hai lão bà của tôi cũng có thể ứng phó được.

Bỗng tôi có cảm giác là mình đang bị nhìn, tôi theo phương hướng đó nhìn lại, hóa ra là Tư Đồ Lượng, không nghĩ tới tiểu tử này cũng tới, lần trước thuê người giết tôi, tôi còn chưa tính vậy mà lần này lại tới, vậy thì cũng khó trách, tôi nhìn chăm chăm

vào hắn.

Có thể là do cảm nhận thấy áp lực từ tôi mang tới, Tư Ðồ Lượng nhanh chóng cúi đầu, nhưng mà trong lòng hắn cực kỳ tức giận. Thấy Lưu Duyệt bên cạnh tôi, hắn càng tức giận hơn, những điều này vốn thuộc về hắn, mà giờ lại mất đi tất cả, bảo sao hắn không tức giận cho được. Thế nhưng khi Tư Đồ Lượng cúi đầu, tôi vẫn có cảm giác có ai đó đang nhìn vào, tôi nhìn xung quanh, nhưng lại không có bất kỳ phát hiện nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Rất nhanh, thi đấu kết thúc, Mạnh Thanh Thanh căn bản là không phải dùng toàn lực, xem ra, trò hay phải ở đằng sau, vòng loại chưa có gì đặc sắc. Cứ như Vậy, làm cho tôi thật sự chờ mong Võ lâm đại hội lần này.

Trải qua hai ngày thi đấu vòng loại, chỉ còn lại có hơn mười người, trong đó có Mạnh Thanh Thanh, Lưu Duyệt, Âu Dương Thiên Tề, Đinh Văn Phong, Tư Đồ Thiên còn có Vương gia Vượng Kim Long cùng với mấy đệ tử của thế gia mà tôi không nhận ra được.

Vương Kim Long tôi sẽ nhớ kỹ, bởi vì hắn là người của Vương gia, nhưng trong lúc thi đấu, hắn vẫn chưa có biểu hiện gì là bộc lộ thực lực.

Vòng thi đấu sau ấn định là sáng mai, cho nên buổi chiều, tất cả đều nghỉ sớm dưỡng sửc cho ngày mai.

Mạnh Thanh Thanh không chịu ngồi yên, sau khi chúng tôi trở lại khách sạn, nha đậu này rùm beng muốn ra ngoài đi dạo. Mà Lưu Duyệt hôm nay Vừa tham gia thi đấu xong lại không dự định đi với chúng tôi.

Sau khi chúng tôi dùng cơm trong khách sạn xong tôi và Mạnh Thanh Thanh đi ra ngoài dạo một chút, còn Lưu Duyệt thì ở lại khách sạn

Kỳ thực ở gần khách sạn này cũng không có chỗ nào để chơi đùa, Mạnh Thanh Thanh sau khi đi dạo một vòng thì cũng cảm thấy vô vị, nên cùng tôi trở lại khách sạn

Vừa vào khách sạn, đã gặp Lưu Duyệt, nàng không ở phòng mà lại ở trong đại sảnh cùng trò chuyện với những cô gái của gia tộc khác, thấy chúng tôi đã trở về, nàng nhìn tôi vẫy tay, tôi và Mạnh Thanh Thanh đi tới.

"Đây là Âu Dượng gia nhị tiểu thư, Âu Dương Lan Lan."

Lưu Duyệt giới thiệu

Âu Dượng Lan Lan? Dường như là em gái của Âu Dương Thiên Tề? Tôi cười nhìn nàng gật đầu nói:

"Xin chào, tôi là Lưu Lỗi, là bạn trai Lưu Duyệt, rất hân hạnh được biết cô."

"Lưu Lỗi? A, tôi biết nha, tôi nghe anh tôi nói, anh là bạn cùng phòng với anh ấy!"

Âu Dương Lan Lan bừng tỉnh đại ngộ nói.