Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 507 : Vương gia muốn cái gì?

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


"Luật sư thì sao?Tư Đồ gia chúng tôi thế lực rất lớn! Chờ sau khi chúng tôi rời khỏi đây, Sẽ cho các người biết thế nào mới là trái đắng!"Tư Đố Lượng chỉ vào Vương Vi Hán, ngạo mạn kêu lên.

Em câm miệng"Tư Đồ Không không hy vọng hắn tăng thêm cho mình phiền phức, vội vàng nháy mắt với Tư Đồ Lượng.

Những lời này ai cũng biết, thế nhưng bây giờ nói toạc ra thì tự mình Sẽ rước lấy phiền phức!

"Đại ca tôi nhịn anh đã nhiều năm rồi nhiều năm qua Tư Đồ gia vẫn do anh đại diện, lúc này phải vất vã lắm tôi mới có cơ hội, anh ngăn cản tôi là có ý gì? Tôi càng muốn nói đây!"Tư Đô Lượng hét lớn.

Tư Đồ Không bắt đắc dĩ lắc đầu, tại sao em trai của mình lại ngốc tới như vậy.

"Ha ha, tốt, mày đại diện đúng không? Nói rất khá!"Vương Kim Long hắc hắc cười lạnh đi tới, đứng ờ trước mặt Tư Đồ Lượng "Mày rất kiêu ngạo, tự cho minh là giỏi đúng không?"

"Hù, tao nói cho chúng mày biết, Tư Đồ gia không phải là dễ chọc dâu!" Tư Đồ Lượng tiếp tục nói:"Mày có biểt Đại Hưng bang ở Bắc Kinh chưa? Đó chính là của Tư Đồ gia chúng tao!Mày nếu như dám làm gì, ngày mai sẽ bị hắc bang phát lệnh truy nã, sẽ bị mấy vạn huynh đệ

băm thây"

Kỷ thực Đại Hưng Bang đã sớm nguyên khí đại thương, hiện nay chi thuộc vào dạng một tiểu bang phái, thế nhưng Tư Đồ Lượng vẫn muốn lấy ra hù dọa Vương Kim Long.

"A, mày nói cái gi? Đại Hưng Bang? Có thể là chúng tao ẩn cư quá lâu, đích thực chưa nghe nói qua, nhưng mà hình như có một Tam Thạch bang gần đây danh tiếng rất nổi,cái bang này không có quan hệ gi với mày đó chú?"Vương Kim Long vỗ vỗ đẩu mình làm ra bộ dáng đang suy nghĩ.

"Tam Thạch bang tính làm cái rắm gi! "Tư Đồ Lượng khinh thường nói.

"A, vậy thi mày không có quan hệ gi với nó rồi, nếu như mày nói có quan hệ, thì hôm nay tao không dám động tới mày, nhưng mày nói không vậy thì thoải mái rồi!"Không biết lúc nào, trong tay Vương Kim Long đã có một thanh chủy thủ.

"Mày... Mày muốn làm gì?"Tư Đồ Lượng thấy hắn bổng nhiên lấy ra một thanh chủy thủ thi hoảng sợ.

"Không làm gì cả, tao vẫn nghe người ta nói một câu đó là chủy thủ trắng và chủy thủ đỏ, không hiểu là ý gì mà thôi!"Vương Kim Long hắc hắc cười gan nói.
Đợi khi mọi nguời ăn xong, thi sắc trời cũng tối, không có chuyện gỉ làm thì đành nói chuyện phiếm, vì vậy Mạnh Như Tùng kiến nghị nói:"Mấy vị, chúng ta cùng chơi một trò chơi đi?"

"Trò chơi gi?"Đinh Thường Tại đã sớm buồn chán tới cực độ.

"Mọi người đoán xem cái ma trơi kia là do từ xương thú nào tạo thành?"Mạnh Như Tùng nói.

"Được, vừa lúc không có chuyện gi làm!" Tư Đồ Đại Sơn gật đẩu: "Tôi đoán trước,có thể là... con sói!"

"Không có năng, sói thì sao lại chết trong động, tôi nghĩ là thỏ, bị sói tha vào trong này!"Âu Dương Bác nói

"Tõi nghĩ là một con hồ ly! "Đinh Thường Tại nói.

"Hồ Ly gi, tôi đoán tám phẩn mười là một con mèo hoang!"Mạnh Như Tùng khoát tay nói:"Được rôi, lão Lưu, ông nói là cái gi?"

"Tội nói? Là xương người."Lưu Chấn Hải nhàng nhạc nói

Hăn chinh nam phạt băc, thường xuyêm cùng người chêt ở một chổ, đương nhiên có thể đoán ra. Nguồn: https://truyenfull.vn

"A? Người chết? Lão Lưu, ông đùa cái gi vậy, ở đây sao có thể có người chết được?"Đinh Thường Tại không tin cười nói.

"Tin hay không, chúng ta qua đó nhìn là biết, thế nào?"Lưu Chấn Hải cũng cười:"Nếu mọi người đã đoán xong, thì chúng ta đi xem một chút!"

Mọi người nhất trí tán thành, vì vậy đi tới đám lửa ma trơi kia.Khi mọi người nhìn thấy, thì không khỏi cười khổ, đúng là một bộ xương người khô, mà bên cạnh đó còn có một túi quần áo thì phải.Nhìn bộ xương khô này mục rửa, cộng thêm với quần áo, thì mọi người có thể đoán ra, người này ở vào thời Thanh triều.