Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 519 : Mất tích
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
"Tiểu thư. xin đi theo chúng tôi."
Mạnh Thanh Thanh nhìn hai đại hán cầm súng một chút. trong lòng lắc đầu. tụy rằng nàng cùng biết một chút công phu. thế nhưng bảo nàng đánh ngã hai đại hán cơ bắp này thì là chuyện không thể!
"Các ngươi là ai. bắt tôi làm gì?" Mạnh Thanh Thanh bình tĩnh hỏi. Nàng biết những người này nếu chi là dùng súng bắt nàng, thì chắc chắn sẽ không thương tổn tới mình.
"Điều này cô sẽ biết ngay sau đây. bây giờ mong cô không nên nhiều lời." Một nam nhân lạnh lùng nói.
Mạnh Thanh Thanh sanh ra ở thế gia. coi như là kiến thức rộng rãi, biết những người này chắc chi là tay chân. bọn họ cùng không biết chuyện gì cho nên cùng không hề hỏi nhiều.
Nhưng mà làm cho Mạnh Thanh Thanh kinh ngạc là. những người này đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, vốn Mạnh Thanh Thanh côn muốn nhắn tin, nhưng ngay lập tức túi xách bị tịch thu!
Khi tôi biết được tin tức Mạnh Thanh Thanh mất tích. thì không khói sửng sốt!
Hiện tại toàn thế giới đà biết Mạnh Thanh Thanh nữ nhân của tôi, vậy thì côn có ai dám có chủ ý với nàng?
Mặc dù ờ Trung quốc không chi có một tổ chức hắc đạo là Tam Thạch Bang, thế nhưng Tam Thạch Bang lại là một tổ chức hắc đạo lớn nhất! Các tiểu bang phái đều phải bám vào Tam Thạch Bang mới có thể sinh tồn.
Sở dĩ như vậy, là bời vì tôi không muốn đặt Tam Thạch Bang ở vị trí cây to đón gió. nếu như trong cả nước chi có một tổ chức hắc đạo. thì quốc gia sẽ nghĩ như thế nào?
Khi Lưu Duyệt mới phát hiện không thấy Mạnh Thanh Thanh, nhưng cũng không để ý, vì ai chẳng có chuyện riêng phải làm.
Thế nhưng đà quá giờ. mà Mạnh Thanh Thanh côn chưa tới. đồng thời gọi điện không được. nên Lưu Duyệt mới sốt ruột!
Những ngày bình thường, thì sau khi tan việc hai người đều hẹn nhau đi chung xe
về nhà. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bời vì đà có tôi, nên hai người không tham gia xã giao. mọi chuyện đà có người khác giải quyết!
Nhưng hòm nay thì lại khác. bời vì Lưu Duyệt gọi điện thoại và nhắn tin. Mạnh Thanh Thanh đều không tra lời!
"Mạnh tiểu thư. Trung quốc các cô có câu: trước mặt người sáng mắt, không nên nói tiếng lóng. nếu như vậy thì tha thứ cho nói thẳng vào vấn đề. cô đem chiếc nhẫn trả lại cho tôi đi!"
Người nước ngoài nói:
"Đương nhiên, cho dù cô lấy được bằng con đường nào. thì tôi sẽ bồi thường về khoản kinh tế cho cô!"
"Nhẫn? Chờ một chút. ông đang nói cái gì vậy? Nhẫn nào?" Mạnh Thanh Thanh không hiểu ý của người nước ngoài này nói. nàng vốn nghĩ những người này bắt nàng tới để đòi tiền chuộc, nhưng xem ra không phải như vậy!
Bọn họ đòi mình nhẫn. mà còn nói là trả tiền! Đây là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là mình nghĩ sai rồi?
"Mạnh tiểu thư. cô cũng đừng giả bộ. cái nhẫn này tuy không mang theo nhưng mà chúng tôi có chứng cứ chứng minh. cái nhẫn này đang trong tay cô. hoặc ít nhất cô cũng biết nó ở đâu!"
Người nước ngoài phất phất tay, thập phần kiên định nói.
"Tôi đúng là không biết các ông nói cái gì, và cũng không biết cái nhẫn nào. hon nữa bãv giờ tôi côn chua nhìn thấy cái nhẫn mà các ông muốn!" Mạnh Thanh Thanh có chút nghi hoặc: "Có phải các người nhầm hay không?"
"Mạnh tiểu thư. cô có thây mình nói chuyện thật buồn cười hay không! Tom. đem cuộn băng ra cho Mạnh tiểu thư xem. xem cô ấy còn chối được nữa không!" Người nước ngoài hừ lạnh nói.
Cuộn phim được mở. đày chính là thời điểm tổ chức họp báo. Mạnh Thanh Thanh cũng tra lời phỏng vấn. đương nhiên, người nước ngoài này chi cắt ra một cảnh.
"Cái này thì có gì đâu?" Mạnh Thanh Thanh chỉ vào màn ảnh hỏi.
"Tạm dừng. Tom!" Người nước ngoài đột nhiên nói.
Hình ảnh được dừng lại, Tom sợ Mạnh Thanh Thanh thấy không thấy, cố ý đem hình ảnh phóng đại, lúc này, trên ngón áp út của Mạnh Thanh Thanh có chiếc nhẫn đính hôn ái tình chi tâm!