Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 557 : Tạm biệt Huỳnh Huỳnh

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Tác giả: Ngư Nhân Nhị Đại



Được rồi, ta nói ngươi được thì ngươi được

Tôi nghiêm mặt nói

" A" Thủy Linh Nhi giống như một tiểu cô nương nghe lời, nhu thuận gật đầu

Tôi trông nàng như vậy, đâu có giống một người thương tâm , chẳng lẽ nàng gạt tôi

Tôi thở dài, con gái không ai đơn giản cả

Người trong bộ tộc lúc này đâu có dám ngồi trên nữa, mà nhường cho tôi ngồi trên

Sau đó bố trí Thủy Linh Nhi ngồi gần tôi, lúc đầu tôi hơi sững sờ, nhưng sau đó lập tức hiểu ra ngọn nguồn

Vừa rồi toi đã xác nhận Thủy Linh Nhi thì hiện tại Thủy Linh Nhi chính là nữ thần, địa vị đã khác xa trước

Yến hội qua đi, tôi và Thủy Linh Nhi được mời vào phòng tộc trưởng, mà tộc trưởng cùng các trưỡng lão dọn ra ngoài ở

Mà Thủy Bối Sơn tọc trưởng trước khi đi, đã nhỏ giọng nói với Thủy Linh Nhi mấy câu, Thủy Linh Nhi nghe xong lộ vẻ khó xử, nhưng mà vẫn gật đầu

Đêm, tôi không ngủ, Thủy Linh Nhi cũng không ngủ ngồi nhìn tôi

Toi không phải là lọa người có mỹ nhân bên cạnh thì không ngủ đuợc, mà ngược lại đang nhớ những lão bà của tôi

Ngô Huỳnh Huỳnh lúc này không biết ra sao? Nàng vẫn đang bên cạnh Truyền Tống Trận chờ tôi

Không biết đây là địa phương nào, hiện tại tôi có thể khẳng định đây không phải địa cầu, bởi vì địa cầu thì làm gì có nơi như thế này

Chẳng lẽ nơi này là thong tới đỉnh của thế giới, ha ha, nhưng mà như vậy thì có lẽ các bộ tộc trên thế giới đều thần phục dưới chân tôi

Có thể trong chuyện này, Stephan nói đúng, đây có lẽ là lễ vật của người ngoài hành tinh, thong tới tinh cầu có sinh mệnh. Có lẽ người ngoài hành tinh phát hiện nói có khí hậu vô cùng giống trái dất, cho nên mới đưa cho Từ Hi

Nhưng với trình độ khoa học bây giờ, Tu hi làm sao có thể phá giải bí mật này được

Diện tích ở đây tuy lớn, nhưng mà người dân vẫn là nguyên thủy, tới đây thì có ích gì

"Ta và ngươi có thể thương lượng một việc không?"

Thủy Linh Nhi cắt ngang suy nghĩ của tôi nói

"Đương nhiên là được rồi, chuyện gì vậy"

Tôi cười hỏi

" Là như vậy qua một tháng nữa sẽ có một trận lũ xảy ra ngươi có thể làm cho nó tan biến đi được không"

Thủy Linh Nhi cẩn thận hỏi thăm

Lũ ? tôi làm cho nó không xảy ra? Vậy thì tôi là thân rồi còn gì! Nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt của Thủy Linh Nhi, tôi vẫn gật đầu , đến lúc ấy sẽ nghĩ biện pháp vậy

Đây cũng là không phải việc khó, mà là tôi vô cùng nhớ nhà, nhớ vợ con tôi

"Thủy Linh Nhi, ta phải rời khỏi đây một thời gian, chưa biết khi nào trở lại, vì ta cũng một số chuyện cần phải xử lí"

Tôi bỗng nhien nghĩ tới một vấn đề, nếu như hôm nay tôi xuất hiện ở đây thì cái Truyền Tống Trận bây giờ ở dâu, có thể quay về được không

Nghĩ tới đây, tôi vội vàng chạy tới chỗ hôm nay tôi xuất hiện

Thủy Linh Nhi khin ngạc nhìn theo bong tôi, thở dài…..
Ngô Huỳn Huỳnh làm ra bộ dáng không sợ gì cả

Hừ hừ vậy thì xem em có nhịn được không, nhưng kết quả chính là tôi không nhịn được………. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

……………………….

Sáng sớm thứ 2, tôi mang theo Ngô Huỳn Huỳnh tới căn cứ

Vốn tôi không định mang nàng theo cùng, nhưng nha đầu này kêu không có gì làm, hơn nữa chuyện này nàng cũng tham dự , cho nên tôi không tiện cự tuyệt

"Đây là căn cứ nghiên cứu khoa học mà anh nói sao? Cũng đâu có cái gì cổ quái đâu?"

Ngô Huỳn Huỳnh chỉ vào những nhà cao tầng trên đảo hỏi

Ở trong ấn tượng của nàng, nơi này phải là nơi có nhà cao tầng, phương tiện giao thông, phòng thí nghiệm, thiết bị kỳ quái. Thế nhưng bây giờ có khác gì bình thường đâu

Nhưng mà Ngô Huỳn Huỳnh chưa còn nói hết, hệ thống cảnh báo trí năng đã vang lên, một đám Hắc y nhân xuất hiện bên cạnh tôi và Ngô Huỳn Huỳnh

" Những người này là…."

Ngô Huỳn Huỳnh không hổ là người lớn lên trong quân đội, đối mặt với sung chỉ vào đầu mà vẫn còn bình tĩnh như vậy

Lúc này, những Hắc y nhân thấy tôi, nên mới bỏ súng xuống nói:

"Xin chào Lưu tiên sinh"

"Cô ấy là do tôi mang tới, các anh không còn chuyện gì thì đi đi"

Tôi điềm nhiên nói

"Được, làm phiên Lưu tiên sinh rồi, chúng tôi đi đây"

Hắc y nhân nhìn chúng tôi chào một cái, theo nghi thức quân đội rồi rời đi

"bọn họ có quan hệ như thế nào với anh"

Ngô Huỳn Huỳnh vỗ vỗ bộ ngực thở dài một hơi:

" Bọn họ có quan hệ thế nào với anh, những vũ khí trong tay họ , tại sao em chưa thấy qua, chẳng lẽ là trang bị đặc thù?"

"Bọn họ là tinh anh trong công ty lính đánh thuê của anh, phụ trách bảo vệ an toàn cho cơ sở nghiên cứu, trong tay chính là súng Tử Quang"

Tôi giải thích

"Hơn nữa, bọn họ cũng đều là dị năng giải, tuy không được như anh, nhưng mà thể chất tốt hơn người bình thường nhiều"

" Dị năng giả, ở đâu mà nhiều dị năng giả như vậy"

Ngô Huỳn Huỳnh kĩnh hãi chẳng lẽ dị năng giả lại nhiều như vậy sao

" ha ha, bọn họ đương nhiên không phải dị năng giả trời sinh mà được trải qua cải tạo đặc thù, tinh thần lực đuợc đề cao lên thôi"

Tôi cười giải thích

"Hóa ra là như vậy, được rôi lão công em cũng muốn có dị năng anh cải tạo cho em chút đi"

Ngô Huỳnh Huỳnh hiếu kỳ nói