Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 58 : Quyết định của Trần Vi Nhi

Ngày đăng: 21:27 20/04/20


"Mẹ biết con hiếu thảo, nhưng đừng làm khó muội muội nữa! Nó còn trẻ, đường đời vẫn còn dài!"

Mẫu thân của Trần Vi Nhi nói:

"Được rồi, con giúp muội muội của mình làm đồ ăn đi, lại có khách tới rồi kìa."

Tôi ngồi ở 1 chỗ, đại khái cũng nghe rõ, hóa ra cha của Trần Vi Nhi bị bệnh cần thay thận, nhưng trong nhà lại không có tiền.

Ca ca của Trần Vi Nhi định đem Trần Vi Nhi gả cho tên nam nhân bì ổi kia lấy 8 vạn đồng làm phí phẫu thuật.

8 vạn đồng đối với tôi chỉ là cái lông trâu, nhưng đối với nhà của Trần Vi Nhi mà nói, đây chính là số tiền cứu mạng.

"Đến giờ dọn quán rồi, tại sao cậu lại ngồi ngủ ở chỗ này!"

Trần Vi Nhi nói vào bên tai của tôi.

Tôi ngẩng đầu lên thì thấy chợ đêm cũng tan rồi, mẫu thân của Trần Vi Nhi còn đang bận dọn quán.

Mới rồi, tôi lâm vào trầm tư không nghĩ tới lâu như vậy.

Tôi vội vàng đứng dậy, đem bát thức ăn cho Trần Vi Nhi, bước ra khỏi quán.

Lúc đi ngang qua ca ca của Trần Vi Nhi, tôi đưa cho hắn 1 tờ giấy, ghé vào lỗ tai hắn, nhỏ giọng nói:

"Muốn chữa bệnh cho cha anh thì gọi vào số này, nhưng đừng cho người khác biết!"

Nói xong, tôi bước nhanh khỏi quán.

Tôi đưa cho tờ giấy có ghi số điện thoại, chính là số di động mà tôi mới mua.



Buổi tối, ca ca của Trần Vi Nhi là Trần Dũng cứ cầm đi cầm lại tờ giấy.

Hắn căn bản không tin rằng số điện thoại này có thể cứu được cha hắn, nhưng mà dù sao đây cũng là 1 hi vọng, hắn không biết là tại sao người kia lại bảo hắn đừng nói cho ai biết.

"Ca, nếu gả cho Vu Cương có thể được 8 vạn đồng hay sao?"

Trần Vi Nhi ngồi trên 1 cái ghế nhỏ cạnh Trần Dũng, thái món ăn.

Năm 1994, 8 vạn đồng đúng là 1 số tiền lớn, bán hàng 1 tháng cũng chỉ kiếm được tầm hơn 1000 đồng tiền lãi mà thôi.

"Ừ, hắn đã đem sổ tiết kiệm cho anh xem, hắn nói chỉ cần em gật đầu, thì hắn sẽ lập tức đi ngân hàng rút tiền."

Trần Dũng trong lòng cũng rất khó chịu, nếu như không phải bất đắc dĩ, thì hắn cũng sẽ không làm chuyện như vậy.

"Vậy…"

Trần Vi Nhi cắn răng một cái, giống như đã làm ra 1 quyết định rất lớn, sâu kín nói:
Trần Dũng kinh ngạc kêu lên.

"Được rồi, tôi mời khách thì lo cái gì, lấy cho hắn chén nước đi!"

Tôi nói với người bán hàng.

"A! Vậy thì khoan đã, lấy cho tôi nước chanh đi, dù sao cũng chỉ có 8 đồng."

Trần Dũng vội vàng nói.

"Được tiên sinh."

Người bán hàng mỉm cười rời đi.

"Thật ngại quá, để cho cậu phải chê cười rồi!"

Trần Dũng gãi gãi đầu nói.

"Nói một chút chuyện về tên Vu Cương kia đi?"

Tôi trực tiếp đi vào chủ đề, tôi không có nhiều thời gian nói nhảm với hắn, chiều nay tôi phải cùng Triệu Nhan Nghiên đi công viên văn hóa chơi trò Yun-night Speed.

"Chuyện này, muội muội của tôi đã đáp ứng hắn."

Trần Dũng lúng túng nói.

"Cái gì? ? Muội muội anh muốn gả cho tên nam nhân bì ổi kia?"

Tôi nhảy dựng lên hét lớn.

"Không phải, chỉ cùng … hắn ngủ thôi!"

Trần Dũng không biết trả lời như thế nào, đành nói ra từ ngủ.

Tôi đương nhiên hiểu ý Trần Dũng, thật ra là XXOO, Trần Dũng này đúng là làm tôi quá thất vọng rồi.

"Anh vì 8 vạn đồng mà bán muội muội của mình?"

Càng làm cho tôi tức giận là, lần đâu tiên của Trần Vi Nhi chỉ đáng giá 8 vạn đồng thôi sao?

"8 vạn đồng còn ít ư? Cậu không nghe tên Vu Cương kia nói sao, 1 vạn đồng có thể mua được 1 xử nữ!"

Trần Dũng nói cũng đúng, ở thời đại này, 2000 đồng cũng có thể mua được 1 con người.