Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 60 : Hô hấp nhân tạo
Ngày đăng: 21:27 20/04/20
Khi tôi hấp tấp chạy tới công viên Văn Hóa mới phát hiện thời gian còn sớm rất.
Sớm biết như vậy, tôi sẽ cùng Trần Dũng nói chuyện một lát nữa, khỏi phải tới nơi này đợi như một kẻ ngu.
Thừa dịp vẫn còn thừa thời gian, tôi tới tiệm bán hoa bên cạnh công viên, dặn dò mấy câu sau đó đưa tiền.
Kiếp này tôi rất có lỗi với Triệu Nhan Nghiên, tình cảm không chung thủy là một, thời gian ở cùng nàng một chỗ cũng chưa tặng nàng cái gì, đoạn thời gian này tôi với Triệu Quân Sinh bận việc mở công ty, cho nên đối với tiểu nha đầu này lạnh nhạt hơn không ít, nhưng nàng không oán hận nửa câu.
"Đoán xem tôi là ai?"
Đang lúc tôi suy nghĩ lung tung, thì có 1 bàn tay nhỏ bé bịt kín mắt của tôi.
Tôi ngất, tiểu nha đầu này tại sao lần này lại chơi trò như vậy, lần trước ghen còn chưa đủ sao?
"Em là Hạ Nhu?"
Tôi hỏi.
"Không phải!"
"Em là Trần Vi Nhi?"
Tôi trầm ngâm một chút nói.
"Không phải đâu!"
"Ha hả, được rồi, anh biết em là Nhan Nghiên rồi!"
Tôi trầm ngâm nửa ngày, rồi mới cười nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Cũng sai nốt!"
Người bịt mắt tôi lạnh như băng nói.
Cái gì? Tôi đã đoán sai?
Lúc này, tôi mơ hồ có chút gì đó không đúng, thanh âm này có chút không giống với thanh âm của Triệu Nhan Nghiên.
Tôi quay người lại, hóa ra người bịt mắt tôi lại là Nhược Vân!
Mà càng làm cho tôi không biết nói gì chính là, tiểu nha đầu Nhan Nghiên còn đứng ở một bên nhìn tôi.
"Nhan Nghiên tỷ, Hạ Nhu và Trần Vi Nhi kia là ai vậy?"
Hứa Nhược Vân kì quái hỏi.
Toát mồ hôi, hai nha đầu này thành tỷ muội lúc nào?
"Hừ, ai biết tên hoa tâm đại củ cải này nói tới cô gái nào!"
Còn có một điều đáng lưu ý là, nàng có địch ý với tôi, tại sao lại biểu hiện ôn hoa như vậy?
Tôi cũng không ngu cho là Hứa Nhược Vân yêu tôi, tôi đương nhiên biết mị lực của mình không có lớn như vậy.
Âm mưu, tuyệt đối có âm mưu! Nhưng mà là 1 tiểu nha đầu thì có âm mưu gì được đây?
Đến trưa, tôi bị hai nha đầu này túm đi, nào là ngồi thuyền hải tặc, xe cáp treo, trèo thuyền ngược dòng nước, cho dù thể lực tôi rất tốt, nhưng cũng bị 2 nàng làm cho thất điên bát đảo, kiệt sức mất rồi.
Làm cho tôi không cách nào nhịn được đó là, 2 nàng đem cặp sách vắt lên 2 vai của tôi, trong tay của tôi thì cầm 1 bó hoa tươi. Từ tôi bên người đi qua người cũng kỳ quái xem tôi!
Rốt cục khi tôi sắp không chịu nổi nữa, thì hai tiểu nha đầu này lại đi vào khu giải trí của Công Viên Văn Hóa.
Triệu Nhan Nghiên nói nàng muốn ngồi Yun-night Speed một lần, tôi rốt cục cũng không chịu được nữa, ầm 1 cái ngã trên mặt đất.
Hai tiểu cô nương bị dọa cho sợ hãi, vừa ấn huyết Nhân Trung vừa bắt mạch, nhưng mà tôi vẫn không tỉnh.
Thật ra tôi không có chuyện gì, nhưng cũng không chịu nổi loại hành hạ này.
"Nhan Nghiên tỷ, hắn làm sao vậy?"
Hứa Nhược Vân lo lắng hỏi.
"Không biết, vừa lúc này còn tốt lắm mà."
Triệu Nhan Nghiên cũng không biết nói sao cho tốt cả.
"Muội nghe nói ngất xỉu thì phải hô hấp nhân tạo?"
Hứa Nhược Vân đem chút kiến thức ít ỏi về y học nói ra.
Triệu Nhan Nghiên do dự một chút, đem cái miệng nhỏ đặt trên môi của tôi.
Tôi ôm cổ Triệu Nhan Nghiên, đầu lưỡi thuận thế đưa tới trong cái miệng nhỏ của nàng.
"A..."
Triệu Nhan Nghiên muốn nói chuyện, nhưng đầu lưỡi của tôi với nàng đã dính lại với nhau mất rồi.
Rất lâu sau, Triệu Nhan Nghiên mới đẩy ra tôi, đỏ mặt nói:
"Anh thật là hư! Nhược Vân muội muội còn ở bên cạnh, anh lại làm…."
Tôi cười hắc hắc ngẩng đầu, phát hiện Hứa Nhược Vân đang trợn 2 mắt nhìn chúng tôi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã trở nên đỏ rực.