Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 66 : Gặp lại Trần Vi Nhi (Hạ)
Ngày đăng: 21:27 20/04/20
"Bằng hữu Quách Khánh của cậu vừa rồi làm như vậy, cậu có thấy quá đáng không?"
Trần Vi Nhi nói với tôi.
"Thật ra cũng không quá đáng chút nào, vừa rồi bọn chúng cũng làm như vậy với cậu còn gì!"
Tôi nói.
"Vậy cũng phải, cũng nên trừng trị bọn người này một chút, không nên để chúng tiếp tục gạt người nữa."
Trần Vi Nhi chấp nhận quan điểm của tôi, nói.
"Đúng rồi, tại sao cậu lại đi mua đường? Không xem trên báo chí nói, người bán loại hàng này hay gạt người hay sao?"
Tôi chỉ vào túi đường nói.
"Cha tớ trước kia vẫn muốn ăn loại đường này, nhưng không dám mua. Hôm nay tớ nhìn thấy, cho nên muốn mua cho cha mình ăn, vốn tưởng rằng 10 đồng 1 cân, không nghĩ chỉ có 1 lạng."
Trần Vi Nhi nói.
"A."
Tôi gật đầu."
Tại sao cậu lại ra đây? Không bán Ma Lạt Thăng nữa sao?"
Tôi kỳ quái hỏi. Nàng còn đang bán hàng, chạy ra ngoài làm gì?
"Anh tớ đã tới, bảo tớ ra ngoài đi dạo một chút, đúng lúc tớ đang cần đi tới hiệu sách."
Trần Vi Nhi nói.
"A? Cậu cũng muốn hiệu sách?"
Tôi làm bộ như kinh ngạc hỏi. Tôi làm bộ giống như thật, ý muốn nói mình cũng muốn đến hiệu sách.
"Đúng vậy, cậu cũng muốn tới hay sao?"
Trần Vi Nhi thấy bộ dáng của tôi, cho là tôi cũng muốn tới đó.
"Vậy thì tốt, chúng ta cùng đi, thật là trùng hợp."
Tôi rất tự nhiên nói, chẳng có gì biểu hiện là mình đang nói dối, cái loại chuyện lừa người này, kiếp trước tôi là Lão hồ ly trên thương trường đã làm rất nhiều rồi.
"Vậy được."
Trần Vi Nhi thấy tôi nói như vậy, cũng không cự tuyệt. Dù sao lúc nãy, tôi cũng giúp nàng giải vây.
Hai người chúng tôi 1 trước một sau bước đi, vốn là đi song song, nhưng Trần Vi Nhi luôn đi nhanh hơn, hoặc đi chậm hơn tôi.
Tôi cười một tiếng, hai trăm đồng thì có là cái gì, ngay car 20 vạn tôi còn cho cậu được cơ mà.
"Vậy thì... Tớ phải trở về rồi."
Ra khỏi hiệu sách, Trần Vi Nhi nói với tôi.
"Tớ đưa cậu về." Tôi nói.
"Không cần, một mình tớ cũng có thể tự về."
Trần Vi Nhi vội vàng khoát tay.
"Vậy cũng được, trên đường cẩn thận."
Tôi cũng không miễn cưỡng, dặn Trần Vi Nhi mấy câu.
"Ừ, tớ biết rồi."
Trần Vi Nhi gật đầu, đỏ mặt chạy đi.
Tôi quay người lại, cũng định đi về nhà, lại phát hiện Quách Khánh đứng ở xa, cười cười nhìn tôi
"Lão Đại, Hoa khôi của trường Trần Vi Nhi cũng bị cậu tóm vào tay rồi hay sao?"
Quách Khánh nhìn thấy tôi, nên đi tới.
"Tiểu tử, sao tâm hồn cậu thô tục vậy, đây là đang trao đổi kinh nghiệm học tập!"
Tôi nói với Quách Khánh.
"Đúng vậy, đúng vậy, hạng 1 lớp 10 trao đổi kiến thức với hạng 1 lớp 12 , lại còn ở chung 1 chỗ trao đổi kiến thức học tập!"
Quách Khánh nói.
"Cái gì? Cậu nói Trần Vi Nhi xếp hạng 1 lớp 12?"
Tôi kinh ngạc hỏi.
Cho dù chuyện trong nhà có vất vả, nhưng cũng không làm trễ nải công việc học tập của nàng.
"Không thể a, Lão Đại! Cậu ngay cả điều này cũng không biết! Trần Vi Nhi là hóa thân của nữ thần trí tuệ và nữ thần xinh đẹp ở trường chúng ta đấy!"
Quách Khánh không tin tôi ngay cả điều này tôi cũng không biết.
Thật ra thì tôi cũng không biết, tôi với cô bé xinh đẹp này tiếp xúc rất đi, kiếp trước tôi chỉ biết tới mỗi Triệu Nhan Nghiên thôi, nhưng kiếp này, ngoài ý muốn, nên đành phải có người thứ 2.