Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 70 : Kiếp trước kiếp này
Ngày đăng: 21:27 20/04/20
Tôi yêu Triệu Nhan Nghiên, đó là tình cảm được trộn lẫn giữa kiếp trước và kiếp này, còn Triệu Nhan Nghiên thì sao?
Chúng tôi mới chỉ quen biết có 4 tháng, nhưng tình yêu của nàng dành cho tôi đã vượt qua tất cả, ở trong lòng nàng, trong mắt của nàng, chỉ có tôi là duy nhất.
Tôi không rõ tại sao Triệu Nhan Nghiên lại một mực yêu tôi như vậy, ủng hộ tôi như thế, coi vinh dự của tôi là vinh dự của nàng, bất kể chuyện gì của tôi, nàng nhất định hoàn toàn ủng hộ.
Khác hẳn với Triệu Nhan Nghiên của kiếp trước, luôn lãnh đạm với nam nhân như vậy.
Đúng là do Triệu Nhan Nghiên kiếp trước lãnh đạm với nam nhân, cho nên tôi mới không dám biểu lộ.
Thậm chí khi nàng kết hôn với Từ Khánh Vĩ, tôi cũng không để lộ ra phong thanh gì, nếu dựa theo tính cách của nàng bây giờ, thì nàng nhất định phải ở bên Từ Khánh Vĩ mới đúng chứ!
Tôi không rõ Triệu Nhan Nghiên đã thay đổi, hay là kiếp trước với kiếp này, nàng là 2 người khác nhau.
"Tại sao lại đối tốt với anh như vậy..."
Tôi ôm Triệu Nhan Nghiên, nhẹ nhàng hỏi.
"Sao anh còn hỏi cái vấn đề này, đối tốt với người mình yêu, thì cần phải có lý do hay sao?"
Triệu Nhan Nghiên nghe xong cười khanh khách nói.
"Anh đang nói nghiêm chỉnh đấy, em đừng cười."
Tôi nghiêm túc nói.
"Được rồi, em xin tiếp thu ý kiến phê bình. Em sẽ nói cho anh biết, kiếp trước em cũng thích anh."
Triệu Nhan Nghiên nghiêm túc nói.
"Kiếp trước?"
Tôi kỳ quái lặp lại nói.
"Ừ. Anh có nhớ giấc mộng mà em nói với anh hay không? Lúc nãy ngủ, em vẫn nằm mộng thấy nó."
Triệu Nhan Nghiên nói.
"Mơ thấy cái gì?"
Tôi vội vàng hỏi, chẳng lẽ nó vẫn tiếp diễn trong giấc mơ của Triệu Nhan Nghiên hay sao?
"Lên xe đi."
Triệu Quân Sinh ngồi ở ghế sau, cho nên tôi dùng âm thanh nhỏ nhất nói với Triệu Quân Sinh:
"Dám phá hỏng chuyện tốt của chủ tịch, cháu sẽ khai trừ chú"
Triệu Quân Sinh nghe xong làm bộ lơ đễnh, hắc hắc cười khan hai tiếng trả lời:
"Nếu cháu khai trừ chú, thì con gái chú sẽ thu thập cháu"
Tôi còn đang định nói, nhưng Triệu Nhan Nghiên đã bước lên xa, bèn vội vàng ngậm miệng.
Trước mắt Triệu Nhan Nghiên không biết thân phận thực sự của tôi, chỉ biết tôi với Triệu Quân Sinh hợp tác trong phương pháp đánh máy, cũng không biết tôi mới là ông chủ đứng sau lưng tập đoàn Ánh Rạng Đông, Triệu Quân Sinh chỉ là người làm công, thậm chí nàng còn không biết nàng có 10% cổ phần.
"Bây giờ là mùa đông, mà xem 2 con kìa, đầy mồ hôi, cầm lấy lau đi!"
Triệu Quân Sinh vừa nói, vừa đưa cho mỗi người chúng tôi một tờ giấy.
Tôi với Triệu Nhan Nghiên chỉ còn cách cầm lấy, lau qua một lượt, Triệu Nhan Nghiên thì xấu hổ cúi đầu, không biết giấu vào đâu cho hết.
"Cùng lên ngồi đi? Không thì bị cảm đấy!"
Triệu Quân Sinh nhìn tôi, quan tâm nói. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Được, vậy thì cháu cũng nhân tiện đi thăm ông một chút."
Tôi nói.
Nói thật tôi cũng không muốn bị cảm mạo, cho nên nhân tiện đi cũng nghỉ ngơi một chút.
"Ha hả, ông còn nhiều chuyện muốn nói với cháu lắm, cũng đang định mời cháu tới, chúng ta cùng nhau ăn tối cũng được!"
Triệu Quân Sinh cười nói.
Chủ ý này rất tốt, buổi trưa tôi ăn không no, buổi tối nhất định phải chén cho đầy bụng.