Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 1005 : Một biện pháp cuối cùng

Ngày đăng: 06:18 19/04/20


"Rống!!"



Hỗn Thế Ma Viên thấy thế lập tức thả Diệp Trần và Hi Nguyệt ra một bên, sau đó vung nắm đấm lớn đầy lông xù lên, trực tiếp đi lên ngăn cản.



Ầm ầm!



Thời không xung quanh trực tiếp vỡ vụn ra, cả quả tinh cầu đều hung hăng lắc lư một cái, giống như lúc nào cũng sẽ sụp đổ.



Dưới chân Hỗn Thế Ma Viên lập tức xuất hiện một cái hố sâu hơn ngàn mét!



Tuy nhiên cũng may cuối cùng vẫn là chặn lại một chưởng này!



"Ồ!"



Vân Thương Sinh lập tức kinh hô một tiếng, hiển nhiên không nghĩ tới Hỗn Thế Ma Viên chỉ có thất giai thế mà có thể đón lấy được một chưởng của mình.



"Súc sinh này thật đúng là không đơn giản! Ba vị cũng đừng đứng đó nhìn, cùng xuất thủ một lượt đi!"



Vân Thương Sinh và Hỗn Thế Ma Viên giao thủ một cái thì biết thực lực của con Ma Viên này cực mạnh, thậm chí nếu như đơn đả độc đấu hắn cũng chưa chắc có thể thắng!



Tuy nhiên, nếu như bốn người bọn họ liên thủ với nhau thì tự nhiên không đáng nhắc tới.



Rầm rầm rầm!



Ngay sau đó, tứ đại Đế Quân đồng thời xuất thủ, thời không xung quanh hoàn toàn bỡ nát, hoàn toàn tiến vào bên trong hư không loạn lưu.



"Rống!!"



Hỗn Thế Ma Viên gào thét, đồng thời song quyền không ngừng bay múa, ngăn cản công kích của tứ đại Đế Quân, gắt gao bảo vệ hai người Diệp Trần và Hi Nguyệt ở dưới thân thể.



Thế nhưng là dần dần hắn lấy một địch bốn, thực lực chênh lệch vẫn là quá mức cách xa, bắt đầu dần dần có chút lực bất tòng tâm.



Oanh!



Công Tôn Vô Ngã bỗng nhiên nắm lấy được một chỗ sơ hổ, một chưởng đánh vào trên lưng của Hỗn Thế Ma Viên.



"Ngao!!"



Hỗn Thế Ma Viên lập tức phát ra một tiếng kêu đau đớn thảm thiết, tuy nhiên vẫn như cũ cố gắng bảo vệ hai người Diệp Trần.



Diệp Trần thấy thế lập tức cảm động, vừa xấu hổ vừa day dứt, loại chiến đấu cấp bậc này, hắn căn bản không xen tay vào được, chỉ có thể đứng nhìn.
Trong truyền thuyết, Hỗn Thế Ma Viên thế nhưng là cùng với Thần Long, Phượng Hoàng bên trong thần thú thượng cổ đều tồn tại một cái cấp bậc, nếu như giết chết như vậy thì thật sự là có chút đáng tiếc!



"Ta nhổ vào! Chỉ bằng ngươi cái tên nhân loại ti tiện cũng muốn để vượn gia ngươi nhận làm chủ? Ngươi nên quên đi cái ý nghĩ hão huyền này đi thôi!"



Hỗn Thế Ma Viên trực tiếp phun ra một búng máu, một mặt khinh bỉ nổi giận nói.



"Hừ!"



Vân Thương Sinh nghe được điều này thì lập tức hừ lạnh một tiếng, bên trong đôi mắt hiện lên một vệt sát ý nồng đậm!



"Vốn định tha cho ngươi một mạng, ngươi đã không biết tốt xấu như vậy, vậy bản tông chủ sẽ thành toàn cho ngươi!"



Vân Thương Sinh nói xong lời này, bỗng nhiên hét lớn một tiếng:



"Phong Thần ấn!"



Oanh!



Từ trong cơ thể của Vân Thương Sinh lập tức có một cái ấn hình vuông khổng lồ bay ra, trong nháy mắt hóa thành một ngọn núi lớn, hướng Hỗn Thế Ma Viên ở phía dưới hung hăng nện xuống dưới.



Tốc độ nhanh tới mức khó mà tin nổi, không thể ngăn cản!



Hỗn Thế Ma Viên chỉ có thể miễn cường giơ hai tay lên, thản bản năng mà đi ngăn cản.



Ầm ầm!



Sau khi Hỗn Thế Ma Viên ngăn trở một ấn của đối phương thì thân thể lập tức bởi vì không thể thừa nhận, trực tiếp quỳ xuống dưới.



"Phốc!"



Hỗn Thế Ma Viên lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, khi tức đã suy yếu vô cùng, cuối cùng đã tới cực hạn:



"Tôn thượng! Lão vượn ta...ta đã không còn cách nào để bảo hộ ngài nữa rồi!"



Sau khi Hỗn Thế Ma Viên nói xong lời này thì thân thể khổng lồ kia ầm vang sụp đổ xuống dưới.



Mà đúng lúc này, trên người Diệp Trần ở phía dưới bỗng nhiên dâng lên một đạo hào quang sáng chói!



P/S: Ta thích nào.....chương 9, chương sau chắc hay lắm đây nha.....